Thứ Hai, 21 tháng 10, 2019

NTV 41 - Viếng nhà cổ trăm cột ở Long An


Tiếng Gà Gáy Sáng


Tiếng chim hót trong sân nhà cổ,
Sao đượm buồn như tiếc như thương..
Bên sông dường đẫm mù sương,
Tiếng gà lảnh lót, tiếng quê hương mình !
NM
Viếng nhà cổ trăm cột ở Long An
 Sáng thứ ba ngày 9/10 có công việc phải đi Gò Công...Chuyện chưa có kết quả khả quan vẫn còn nhiều thời gian nên hai cô cháu bàn nhau sẽ đi thăm Đồn Rạch Cát ở Long Hựu Đông, Huyện Cần Đước, Tỉnh Long An. Đây là một pháo đài cổ lớn nhất ở Đông Dương. Nhưng thật là uổng vì khi tìm được đến nơi thì ngay trước cổng thành của Đồn lố nhố một nhóm "bộ đội cụ Hồ" đang ngồi trấn thủ có trang bị khẩu súng đại bác được tân trang trông khá mới, được cái là nòng khẩu đại bác nầy quay vào bên trong thành chứ không chỉa ra ngoài đường đi, thật hú hồn nếu không cứ ngỡ là có "giặc" tới !!  
Biết là chưa có duyên để xem ông cha ta ngày xưa công thủ pháo đài ra sao đành quay trở ra, quay lại ngó thấy mấy anh bộ đội mặt còn non choẹt với đôi mắt hình sự đang nhìn theo tò mò !! Thôi thì qua Long Hựu Tây xem di tích nhà trăm cột vậy. 

Lấy cớ đứng bên ngoài trông xe để Ti đi vào trong chụp hình vì thoáng thấy có một phụ nữ lớn tuổi đon đả mời chào hướng dẫn lối vào nhà, ngoài Ti còn có một cặp vợ chồng nữa cũng vào tham quan, bây giờ bỗng dưng lười nói và lười tiếp xúc chỉ muốn nhìn nghe thiên nhiên và ghi lại hình ảnh...ngoài sân
Con đường ciment nhỏ đi vào nhà cũng khá nên thơ vì bên trái là con kênh có dừa nước, có cây si và cũng có cả cây mắm vùng nước mặn
Bao bọc chung quanh nhà là hàng rào bông bụp lồng đèn mà thật lâu mới thấy lại...cây cối xanh tươi nhưng có vẻ không được chăm sóc chuyên nghiệp lắm tuy cũng có trồng trong chậu đàng hoàng
Tiếng cười nói trong nhà ngưng lại, Ti trở ra kêu mình vô nhà ghi lại vài hàng lưu niệm, từ chối ngay tức khắc vì không muốn suốt đời Ti rụt rè trong giao tiếp cho nên nói hãy tự nghĩ sao ghi vậy còn không ghi nhớ ngày đến viếng rồi ký tên cũng có sao đâu. Hai bà già gặp nhau chắc chắn sẽ có nhiều chuyện để nói và để nghe mà người nghe ắt hẳn phải là mình ! Bây giờ hơn bao giờ hết thích sự yên tĩnh giữa thiên nhiên thôi nhất là hiện tại đang đứng giữa khu vườn cây cối xanh mát, chim ríu rít trên cành và hình như có tiếng chim quốc quốc đang kêu trong bụi cây bên hông nhà ( có phải chim quốc không nhỉ ?)
Bên kia con kênh nhà ai có tiếng cười nói rôm rả xen với tiếng gà gáy trưa nghe thật là dễ chịu !! Ti ra rồi, về thôi
NM Phan thị Ngọc Diệp

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2019

NTV 40 - Khu Du Lịch Sinh thái Làng bưởi Tân Triều Năm Huệ (Đồng Nai)

Nhớ Bạn


Nhớ bạn
Hôm nay trở lại đây,
Chợt nhớ cũng nơi nầy...
"Ngày xưa" ta có bạn,
Nào ngờ lại chia tay !
Giờ bạn không còn nữa,
Ta trở về chốn xưa...
Bỗng dưng buồn nhớ lại,
 Sao không rượu mắt cay ?!
NM

Khu Du Lịch Sinh thái Làng bưởi Tân Triều Năm Huệ (Đồng Nai)
Từ Làng tre Phú An chạy về Làng Bưởi hơn 40kms, khoảng một giờ rưởi mới đến nơi, bây giờ cũng gần 11g trưa cho nên cảm thấy đói bụng, Ti chạy liền một mạch vào vườn bưởi mà khg ngừng lại để chụp ảnh con đường đi từ ngoài vào khá nên thơ và sạch sẽ hơn mấy lần đi trước vì đã tráng ciment phẳng phiu hai bên đường là nhà vườn trồng bưởi ngoài hàng rào lưới bên vệ đường người ta trồng hoa sứ, hoa chuông vàng, dừa cạn đủ màu....
Khu du lịch sinh thái nầy nằm cận kề với núi Bửu Long, đi từ SG lên thì sẽ nhìn thấy khu du lịch BL trước, nhìn qua hàng rào có thể thấy hồ cảnh và nhà bán vé vô cửa, nói với Ti ghé chụp hình qua song sắt của hàng rào nhưng cũng lười vì hôm nay trời lại nắng khg có mưa như dự báo, nhưng sương mù do khg khí ô nhiễm làm cặp mắt muốn kèm nhèm trở lại !
Cuối cùng rồi cũng đến nơi, hơi bỡ ngỡ một chút vì khg khí vắng lặng chưa có thực khách nhiều có lẻ vì hôm nay là ngày thường, nói với Ti đây là lần đi thứ tư đến nhà hàng du lịch sinh thái nầy, nhớ lần đầu tiên đến đây Ti vẫn chưa đi làm, chính Bích Trân đã dẫn dắt hai cô cháu với Ngọc Dung đến khu du lịch nầy, sau đó một lần đi SN Ti có bé Ngọc, lần sau nữa có hai chị em Ngọc và hai cô cháu "mừng SN cô Hai "!!
Mới đây mà đã hơn hai năm, trở lại lần nầy khu du lịch được đầu tư đẹp hơn, có cả du thuyền chở khách đi tham quan trên sông lạch của khu vườn
Món ăn mà hai cô cháu chọn vẫn là món đặc sản khá quen thuộc đó là gỏi bưởi, gà tre nướng lá bưởi và muối ớt, bộ lòng gà thì nấu cháo với nấm rơm, lần nầy món ăn chơi lại là bắp xào mỡ hành...
Thực khách bắt đầu vào lai rai, hai cô cháu chọn căn lều lá nhỏ gần ven sông, kế bên nhà hàng nổi dài và rộng, chiếc du thuyền nhỏ neo gần đó hãy còn mới lắm 
Món ăn được dọn lên từ từ đói bụng nên ăn rất ngon miệng...Ti nhắc lại mỗi tháng một lần sẽ đi ăn món ngon mình thích nếu khg đi chơi xa, có lẻ Ti thấy lúc nầy mình "kén ăn", ăn ít lại mất sức vì vừa rồi trải qua trục trặc sức khoẻ, mắt bị kèm nhèm khá lâu nữa....Thật hợp lý khi Ti nói nhịn ăn sáng mới ăn được nhiều hai cô cháu ăn hết sạch thố cháu nấm, còn lại một nửa con gà thì mang về vì đã quá no !!


Trong lúc chờ món ăn dọn lên, hai cô cháu tranh thủ ghi một số hình ảnh chung quanh, lần đi đầu chưa có phong trào chụp ảnh, hai lần sau lại vào buổi chiều tối, bây giờ buổi sáng trời khg có mưa tha hồ ghi hình thoải mái ...!
Thật ra quán ăn cũng có rất nhiều món lạ cả chay lẫn mặn, nhưng hai cô cháu chỉ thích mấy món nầy thôi, nghe nhóm thực khách trên nhà hàng nổi kế bên cũng đang gọi món giống như vậy, có điều thêm rượu bưởi là đặc sản do nơi đây làm ra, lần đi trước Ti có mua một chai, họ làm có hình dáng như một bầu rượu nhỏ vậy, Ti khg biết uống bia hay rượu, chỉ là mua đãi hai chị em bé Ngọc thôi !
Bây giờ trên con đường đi ra tha hồ chụp hình nhưng sao mình lại cảm thấy lười vì ăn no xong...buồn ngủ để mặc cho Ti "xử" vậy !
NM PTND

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2019

NTV 39 - Tân Phước Khánh 44 năm sau quay trở lại,

Hơn bốn mươi năm trở về đây,
Thấy ngày xưa ấy thoảng như mây...
Cảnh cũ đâu còn, người xưa vắng,
Mây hỡi mây trời, thôi cứ bay ?!
NM
Tân Phước Khánh 44 năm sau quay trở lại,
Mỗi tháng Ti có 1 hoặc 2 ngày nghỉ phép, tháng nầy phép nhằm ngày 8/10/2019, Ti hỏi tôi có muốn đi đâu hơi xa khg vì hai cô cháu vừa đi Cần Thơ hôm 24/9 cách nhau chỉ đúng hai tuần thôi ! Ban đầu định đi Vũng Tàu nhưng nghe mùa nầy hay mưa và nước dâng lên bất chợt...Tôi nói với cháu thôi thì đi Bình Dương tìm lại ngôi trường Tân Phước Khánh, ngôi trường thứ hai sau trường Trung học Bạc Liêu mà tôi đã xin chuyển về sau ngày 30/4/75 và tôi cũng bắt đầu dạy ở đó trong khoảng thời gian tháng 10 nầy, đi tìm lại chút kỷ niệm cũ của hai tháng dạy ở đây và rồi lại chia tay vì tôi bị tai nạn gãy xương, tuy chỉ có hai tháng trời ngắn ngủi nhưng cũng có biết bao nhiêu ân tình và kỷ niệm khó quên ! Hơn nữa tôi muốn cho cháu thấy trong quá khứ tôi đã cực khổ như thế nào khi hàng ngày phải lặn lội vừa đạp xe đạp vừa đón xe đò chạy bằng than ở ngã sáu rồi lại đạp xe từ ngã ba Búng vào trường gần 10kms nữa !...Đó chỉ là một bận đến trường thôi có hôm chiều về khg có xe tôi lại đạp một mạch từ trường về nhà !
Mặc dầu đã nghiên cứu lộ trình trước qua Google map, nhưng nhìn vào đó tôi chẳng hiểu gì hết vì lộ trình khác xưa và đường nào cũng có tên mới, thật ra con đường từ ngã tư Bình Chuẩn vào một đoạn khoảng vài cây số mới có đường đi vào xã TPK, ngày nay đã là thị xã TPK, một thị xã mới đang trên đà phát triển mạnh về mọi mặt. Khi Ti chở đi thực tế thì nhìn thấy cảnh vật càng khác xưa hơn, những cảnh quang ngày xưa hoàn toàn biến mất thay vào đó là hình ảnh nhộn nhịp của một thành phố đang phát triển hai bên đường nhà cửa san sát, khg còn con đường chập chùng lên đồi rồi xuống dốc, khg có hố sâu do bom,  nhà tranh vách đất, rưộng khoai mì, rẫy đậu xanh, thuốc lá, mía....bạt ngàn như xưa, ngay cả con đường từ Bình Chuẩn đi vào cũng chỉ còn một hai con dốc thoai thoải thôi , thế nhưng nhìn sâu tận bên trong con hẽm phía sau những căn nhà mới cất vẫn còn thấp thoáng nhưng trũng thấp có lẻ người ta chưa lấp hết
Hơn bốn mươi năm qua rồi, dân thập phương từ xa đổ về thì phải thế thôi, Ti nói ở đây có lẻ người Sóc Trăng ở nhiều nhất vì nhìn bảng số xe toàn là của ST !!Tâm trí mênh mang, lòng vừa vui mà cũng vừa buồn, hồi tưởng lại cảnh hoang sơ tuy nghèo nhưng thật nên thơ ngày ấy, nơi đây tôi đã tận mắt nhìn thấy những căn nhà mái tranh vách đất, tôi đã từng vén áo dài cột hai vạt lại lội vào ruộng khoai mì và đậu phộng phụ giúp nhà vườn thu hoạch...Những tấm lòng thơm thảo của phụ huynh nghèo, hôm nào khg người nầy thì cũng người khác đứng chờ tôi đạp xe ngang qua réo gọi gởi chút quà quê, có khi thì bầu bí, lúc lại khoai mì, khoai lang.... Ngày nào tôi về phía sau yên xe cũng cột một bao cói chứa nông phẩm !!
Dân nghèo thương cô giáo từ xa cực khổ lặn lội lên dạy nơi xa xôi nầy. Ngày ấy xe đò chạy bằng than cũng ít cho nên tài xế và phụ xế mau quen mặt, mỗi lần giúp tôi đỡ chiếc xe dạp để lên mui xe, chú lơ xe hay nói giỡn cô giáo hôm nào cũng có hối lộ !!Ngẩn ngơ và cũng hơi buồn cho nên khg chụp lại hình ảnh hai bên đường tôi muốn giữ lại hình ảnh xưa trong tâm mình, vì thế nói với Ti đi tìm ngôi trường TPK cũ, trong trí vẫn còn nhớ ngôi trường phía bên tay trái từ dưới chợ đi lên, chợ vẫn còn, đông đúc và trù phú hơn...thế nhưng khg chú ý lại đi một vòng nhờ vậy mà có dịp biết trường TH cơ sở TPK nhưng sau cùng rồi cũng đến nơi...

 
Đứng bên nầy đường hai cô cháu tha hồ quan sát và chụp hình... Trường đã cất lại đẹp hơn, khang trang hơn, sân cũng lớn hơn có lẻ người ta phát triển diện tích trường thêm, thật tình qua 44 năm trí nhớ khg còn tinh tường nữa, chỉ nhớ ngày ấy văn phòng gần cổng, phía sau trường là một khoảng đất rộng cây cối nhiều đa số là cây chuối... ở đó có lần trong khi chờ hs chép bài tôi ra cửa sổ ngắm cảnh thì phát hiện Thầy Hiệu phó  đang đứng "rình" nghe cô giáo Văn mới về giảng bài !! (Lúc đó thầy còn độc thân và nghe bác lao công nói ... thầy vui tính... chưa vợ...!!) Hèn gì bác lao công, ông HT và ông chủ tịch xã kêu gọi cô giáo chuyển hộ khẩu về đây sẽ cấp đất cho !!
 
Bao nhiêu ký ức lại ùa về. Nhớ đám học trò quê ở cách Sài gòn chỉ hơn 40kms mà chưa từng biết thành phố SG ra sao, muốn đến thăm cô phải nhờ người dẫn đường! Tuy có hai tháng dạy các em mà các em cũng quý mến xin cô nhận làm em nuôi như Hưng, Hoa, Tuấn....! Nhớ những buổi sáng đến trường vừa quẹo từ ngã ba Búng là đã có học trò kêu ơi ới tháp tùng theo, cô giáo dạp xe ở giữa chung quanh là học trò cùng chạy xe nói chuyện rôm rã quên cả mệt nhọc lẫn đường xa....
Khg còn đồi dốc, khg còn nhà tranh và nhất là khg còn những đám bò con, nai con chạy tung tăng trên đồi ăn cỏ có khi rượt đuổi nhau trông thật nên thơ vui mắt....Ngồi sau lưng Ti kể cho cháu nghe kỷ niệm cũ mà ngỡ là như nói với chính mình ! Chắc chắn khg bao giờ có dịp gặp lại các em cũng như nghe các em kể lễ tâm tình những nỗi khó khăn hay bức bách của cuộc sống cực khổ hàng ngày, những "đương đầu" quá sớm với chế độ vừa mới lên nắm chính quyền chưa được một năm...Cũng giống như các em hs ở BL nhất là những gia đình từng tham gia cách mạng hay nuôi giải phóng quân bây giờ lại bị cắt đất chia ruộng, lại chịu sưu cao thuế nặng vì "nước còn nghèo mới bắt đầu độc lập"...Bài hát nầy mãi tới bây giờ vẫn còn!! Có em còn thật thà kể những đối phó của gia đình mình với chính quyền địa phương trong đó có em còn lôi cả quần áo lính VNCH ngang nhiên mặc ra tiếp chủ tịch xã.,nghe thật buồn cười mà cũng ngậm ngùi, nhiêu lần tôi muốn nói với các em đã muộn mất rồi !! Các em còn tự thú gia đình khg sợ vì chính nhờ những gia đình nghèo nầy đã cung cấp nuôi dưỡng cho quân đội CS nằm vùng kháng chiến, nghe sao mà oái oăm !
Bây giờ về thôi, Ti nói nhịn ăn sáng để bụng đói qua Khu du lịch sinh thái Vườn Bưởi ăn trưa vì ăn sáng no sẽ khg thưởng thức món ngon được nhiều và trên đường qua Vĩnh Cữu Đồng Nai Ti sẽ ghé Làng Tre Phú An cũng tiện
NM Phan thị Ngọc Diệp

(Chuyện bây giờ mới kể)