Hiển thị các bài đăng có nhãn Tùy bút. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tùy bút. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 9 tháng 3, 2022

NTV - 102 Hai mươi năm sau, kỷ niệm xưa nhắc lại !


Ngày Xưa Ơi

Hai mươi năm sau, kỷ niệm xưa nhắc lại !!

Những comments nầy lần đầu tiên dài nhất của KC, đó là những "tự sự" chứ không phải chỉ trích, để bạn bè hiểu nỗi khổ tâm của mình từ năm 2002 đến nay (20 năm chẳn) để "xây dựng" và tránh sự tổn thương cho các bạn khác sau nầy (nếu có), 🤭🙏😭🌹😝🦜


Hôm nay 8/3 chúc các bạn gái cũ của lớp VH 73 luôn Bình an, May mắn và Hạnh phúc, riêng KC cái số mình trở lại "cô độc" như ngày xưa đi học với nỗi đau thắc mắc trong lòng sao cb học đạo lý Nho gia mà... tào lao quá vậy?!
*****
Tạm thời nhớ đến đâu thì kể đến đó, cb đã làm mất đi "hình ảnh đẹp" của dân quân MTGPMN mất rồi!! Ai đến thăm cb, cb biết sẽ đi thăm mình là cb đuổi về, bây giờ đối với mình L khg là " lớp trưởng" nữa mà là cb, cái vẻ mộc mạc nhu mì che dấu tâm địa cb CS "nhà nòi", bởi vậy khi mình thành lập nhóm SP cb cũng phá dù trong "nhà" bạn bè rất vui, sau này anh Quang Minh muốn liên lạc với bạn bè bằng hộp thơ chung của lớp, mình chỉ thông báo trên fb cho các bạn chứ không tham dự chung nữa !!
Trước nhất sự việc có liên hệ với anh A, (chuyện này thầy cô chỉ gợi ý cho vui ai ngờ cb làm thiệt), sau vụ đó mình bị chạm tự ái lắm không ngờ cb đánh giá người ta quá thấp hèn, chỉ vì bực mình không được như ý, cb tức tối khai hết tất cả chuyện tình cảm ngày xưa thời SV của "bạn" cho mình nghe ( mà người ta đã có gđ rồi), chuyện đó không dính líu với mình (chuyện tình cảm nếu có thì mình đã có từ lúc đó nhưng là một "người ngoài ngành SP " mình chỉ muốn học lên cao và ...bay xa thôi), mình thực sự bị sốc vì không ngờ cb nhỏ nhen như vậy, muốn tách ra khỏi phiền toái cho nên sau nầy không còn liên lạc với "cựu trưởng lớp uy tín, đạo đức và tốt bụng với bạn bè.trong lớp".. Mình quyết định không vướng bận dây mơ rễ má vì cb cương quyết "triệt" mình bằng mọi cách cho nên cắt đứt liên lạc hết, dĩ nhiên trừ một vài bạn tốt ở VN, sẵn đây mình xin lỗi anh Ánh, anh Triều Lương Chính (lời anh nhận xét thật là đúng) cùng.những bạn cũ ở VN và nước ngoài...! Nhưng xin mọi người đừng tẩy chai những buổi họp mặt của các lớp khác, đó là niềm vui của các bạn, hơn 10 năm qua mình đã "trăm đắng ngàn cay" rồi, tại cái số phận mình nó hẩm hiu như vậy đó, nhưng mình luôn nhớ rằng "lòng ganh tị của con người ta phát sinh chỉ vì người ta muốn những gì người khác có mà mình không có được" biết bao nhiêu cho đủ lòng tham của con người ?! Ăn cháo đá bát là lẽ thường tinh, mình vẫn luôn vui và theo dõi những hình ảnh đẹp của những buổi họp mặt và luôn nhớ dù không còn đi dạy nữa nhưng đã từng là cô giáo dạy môn Văn luôn yêu tổ quốc, yêu dân tộc chứ không thể yêu một cb lớp tào lao như vậy !!
"Con người có hiền cách mấy cũng không phải là một người ngu", sự im lặng để ẩn dấu một lớp sóng ngầm, không ngờ họ nỡ "lấy ân báo oán" xem một người bạn cùng lớp như "tội phạm chính trị", còn nhiều chuyện chạm tự ái của mình như chuyện đón KC ở Mỹ về chẳng hạn (mình không đề cập rõ chuyện nầy vì đó là bạn ngày xưa của cb có giành cũng ....được, nhất là thời mở cửa cb chính quyền còn tự lưu vong mà), hôm mình bệnh chưa mỗ cb tới nhà thăm (theo lời các anh trong lớp nhờ), tuy bệnh nhưng mình cũng ráng tiếp, ai ngờ nghe nàng lẩm bẩm "thấy tỉnh táo chứ có gì đâu mà kêu đến thăm", cb có đưa mình 500N, số tiền đó mình đã đổi ra tiền mới bỏ bao lì xì cất định nhờ H trao lại cho "lớp trưởng sau 75" 
 
 Nói ra được để mọi người biết lý do vì sao mình không tham gia họp mặt nữa và đánh tan những ý tưởng hiểu lầm về KC mà người ta thích "chụp mũ" Xin lỗi L, Hậu và ông H, còn nhiều chuyện nữa nhưng bấy nhiêu cũng khá đủ rồi, anh Bân cứ nói KC không chơi lại với madame đó đâu....,xin lỗi anh Bân mãi tận đến bây giờ KC mới nói dĩ nhiên chưa đạt hết tâm ý của mình
Bởi vậy Hậu đừng có buồn và trách tại sao ngày giỗ đầu của anh Bân, Yến Thu chỉ mời mình và một anh bạn thân ngày còn đi học TH của anh Bân, mình nhớ Hậu đã trách Yến Thu sao không mời "lớp trưởng"(chức vụ nầy H tự phong cho L) mà cũng đúng thời XHCN, lớp trưởng cũ ra đi thì phải thay lớp trưởng XHCN cho "danh chính ngôn thuận" và người nầy cũng hãnh diện cho nên luôn nở nụ cười tươi sau những ngày ẩn nhẫn chờ thời, mình vẫn ẩn nhẫn....làm thinh! Cười thầm và không nói lý do, mình nhận làm thì nhận luôn cả trách nhiệm và im lặng là...vàng mà. Bây giờ thì nhường cho bộ tứ L,H, Trang và Hướng (một nhà nho, một Phật tử "cấp cao" viết và giảng đạo lý Phật rất nhiều nhưng thực hành đã được bao nhiêu ?!) Chỉ cần "bốn cái chân ghế" nầy chắc chắn thì "cái bàn họp" sẽ vững mạnh thôi
Nhớ có lần anh T vào SG muốn họp mặt ô H cho hay, Ti chở mình đến, thấy mình cb nét mặt chim bỉm không vui, cb hỏi thẳng mặt mình "ai cho hay mà tới, ai mời mà tới ?" Thật tình ô H có lòng muốn đông vui và anh T nhờ mời nữa, cb làm như cô cháu chết đói thèm ăn?Tuy nghèo chứ đang làm hàng ở TP cho nên ăn toàn món ngon ở ngoài hàng ngày. Rồi ngồi chưa nóng chỗ cb hỏi anh T ông coi tui với KC ai trẻ hơn, đẹp hơn ? Quê thật là quê cb ơi, một bên"chớp" được nhà cao cửa rộng, con cái du học thành đạt, bản thân có lương hưu, còn mình gia đình mất của sa sút, nuôi ba mẹ bệnh rồi lo đám tang, nuôi 1 em trai đi lính, 2 đứa em tù vượt biên, sau này còn làm hàng nuôi cô em gái 9 năm ở Galang, bây giờ tự thân nuôi đứa cháu trai ....Thử hỏi ai tảo tần cực khổ hơn "thật đúng Chủ nghĩa vật chất" ?Cái tâm của mình mới quan trọng, không nhớ ngày nào mới theo mình đi họp, lúc ban đầu bạn bè cứ hỏi sao KC dám mời, dám chơi với...! Mình nói họp vì "tình bạn cũ" chứ không vì "chế độ" !! Thoắt một cái khi phủi chân lên làm "lớp trưởng" và mình thì bị "nốc ao" đều đều kể sao cho hết ? Mà cũng đúng thôi vì mình không bao giờ và cũng chẳng bao giờ là "đồng chí' của Biệt động thành ( không biết "báo công thành tích" được bao nhiêu? )Nghèo và vất vả chứ nhân phẩm luôn gìn giữ. trót mang tiếng nghèo nhưng không bần tiện vô đạo đức !!
Nếu đã nói thì nói cho rốt ráo, bạn còn lại của lớp không còn mấy ai, thôi thì mình tránh mặt đi cho niềm vui được trọn vẹn vì mình nhớ không lầm có 1 thời gian họp mặt không hiểu vì lý do gì lớp trưởng không thèm đi!? Nói chứ mình nhớ hết, đây cũng là nỗi oan Thị Kính, khi người ta mộng không thành, cái gì cũng lật qua lật lại để hơn thiên hạ mà quên câu "Có đức mặc sức mà ăn" chứ không phải càn quét thiên hạ !! Đồng tiền đôi khi nhờ phước báu nó đi tìm mình hoặc mình có cơ hội làm ra, hoặc được hưởng thì mới bền, còn cướp của người,tính toán mưu sỉ và lợi dụng, tâm nếu không biết thẹn lại khinh khi người thì cũng gặt hái quả chua thôi !! "Ở cho ngay thật giàu sang mới bền" mà, câu nầy học từ thuở bé tiểu học, nhưng lý thuyết của Mác Lenin choán chỗ trong tâm khảm cb hết rồi
*****
Nghe nói sắp tới đây sẽ họp 50 năm kỹ niệm ngày tốt nghiệp SP, chưa mời nhưng có mời mình cũng không đi vì mình là người "xếp giáo" từ những ngày tháng đầu CM thành công rồi, không phải vì chống đối mà."chống đói", sau đó đi dạy lại chỉ vài tháng chịu không nỗi nữa nghĩ luôn! Nếu lục lại hồ sơ năm xưa thì KC là người nộp đơn xin nghỉ trước tiên, sau đó nộp lần thứ hai, và cuối cùng lần thứ ba thì ông trưởng ty BD xuống thăm và viết giấy giới thiệu cho mình nhờ Sở GD TP HCM giúp đỡ...Không "nằm vùng" nhưng làm việc gì nếu thành tâm sẽ được quan tâm thôi!!
CB ơi gia đình mình là "tư sản", ba làm trong ban GĐ sở Mỹ, mẹ kinh doanh nhà hàng, đại gia đình là "tư bản" nhưng...nhưng mình được lưu dụng và "trọng dụng" lúc còn ở BL đã được Sở GD đề nghị làm CB nòng cốt mở ĐH rồi, sau nầy hội trí thức cũng mời dạy lại, ba lần người ta muốn cộng tác khi mở trường (TH và ĐH) với chức danh HT, vì hoàn cảnh nuôi cháu và vì không có bằng Lý luận chính trị cho nên mình không nhận và mưu sinh rối ren không đi học được đó là chưa kể các cô dạy GL đến nhà đặt hàng khi hỏi ra biết mình dạy học mấy cô kêu gọi trở về trường GL dạy, còn ba mình cũng được lưu lại làm cho đến giờ cuối mất trên 70 tuổi để hướng dẫn kế toán cho các nhân viên sau nầy, ba cũng bị đồng nghiệp công kích vì làm việc cho CS, còn em trai, trong khí đi nghĩa vụ được chọn qua ngành CA...Không hề hối lộ, không có ô dù nha cb, cũng không luồn lách. móc nối, mưu sỉ, chạy chọt !!
Van Vo
Kimchi Nguyenthi chi nói hay quá
 ******
Mấy chục năm mình im tiếng rồi nhưng bây giờ anh Trung mất, Thầy cũng mất và "tội nghiệp nỗi khổ của anh Bân chỉ có mình đoán và hiểu, muốn mở rộng họp mặt để vui và mong anh có bạn ở nước ngoài về giúp anh có cơ hội làm ăn mới" Họp mặt thì người ta thường không quan tâm đên tình cảm chân thật hay hoàn cảnh khó khăn của ai, đa phần gặp nhau ăn uống hát hò, thi nhau khoe cơ hội "phất lên" của mình (cũng không trách người ta được), lúc đó công việc thêu của mình cũng hanh thông nhưng cực lắm, vợ của mấy ông đó hiền lành và rất thương chồng, gia đình khó khăn thật là tội nghiệp !! 
 *****
Cb không ưa mình vì :
 1/ Chuyện nhờ mình cho địa chỉ email của AM, viết thư M khg trả lời, giấc mộng "làm ăn" của cb và ô H thất bại ! 2/ Chuyện oái oăm của ba con ông Ánh, nàng suy bụng ta ra bụng người, cứ hỏi mình cho email đúng không , tưởng mình nói xấu nhà cb cho việc bất thành, mình đâu nhỏ mọn như kẻ tiểu nhân vậy, sau này gặp nhau hỏi AM trả lời khéo lúc đó con còn nhỏ, nhưng mình biết rõ lý do Chuyện ông Ánh còn vô duyên hơn nữa người ta muốn cho cb không ngỡ ngàng mới nhờ mình chuyển lời, thế mà.... nhưng thôi vì lý do tế nhị mình không thể nào nói hết ra đây, cũng không ngờ thiên hạ đánh giá mình thấp hèn đến như vậy, chuyện thành lập công ty cô đã nói riêng với mình "cô không bằng lòng" cho thầy tham gia thế mà nàng tức tối nói mình phá hôi.,
Thầy và cô có rỉ tai cho mình biết lý do... thật là vui, và mình cũng thấy không ổn, vậy mà nàng viết lên mail hỏi tại sao không làm cty, tại sao trong lúc "trà dư tửu hậu" mình "khoe" thầy muốn giúp mình đủ thứ...cb ơi tui không phải dân trà đình tửu điếm thích "cụng ly" với đàn ông, thầy dạy mình phải coi trọng thầy chứ ai lại có hành động thiếu tế nhị nói năng "lếu láo" như vậy? Nhà mình có quán cà phê, quán bar, nhà hàng thật nhưng chưa hề nhấp môi một giọt bia nha cb !! Thày cô mất rồi mình mới nói chứ không thì cb sẽ "quê mặt" đó, lúc ấy mình ráng nhẫn nhịn rất nhiều, "xổ nho" không đúng chỗ mà chỉ vạch áo cho người xem lưng thôi !
Xin nhắc lại :
Những comments nầy lần đầu tiên"dài nhất", đó là những lời"tự sự" chứ không phải chỉ trích để bạn bè hiểu nỗi khổ tâm của mình từ năm 2002 đến nay (20 năm rồi), KC hy vọng các bạn đọc để "xây dựng" và tránh sự tổn thương cho các bạn khác (nếu có),
Tình cảm của tuổi hoa niên thời SV là những kỹ niệm đáng tôn trọng và trân quý, chứ không phải để chế diễu hay kêu ngạo nhất là đã "già" hết rồi, xin "ai đó" đã làm "thầy" đừng "ta đây", đừng dùng từ "thằng này"mê"con kia", rồi khoe mẻ con gái trong lớp ai cũng "mê tao", xin hãy soi rọi và nhìn lại bản thân của mình đi, tâm ý có bình ổn chăng? Chưa bao giờ mình gọi bạn bè bằng "thằng" hay "con", bằng hay nhỏ tuổi gọi tên, lớn hơn thì anh chị, giống như vợ chồng "tương kính như tân" phải không quý vị "nho sĩ", lễ giáo gia đình dạy mình từ nhỏ như vậy đó, đúc kết các comments lại thành một bài tùy bút, ít ra cũng giải bày được "sức chịu đựng" của mình bắt đầu từ ......cả chục"năm xưa" !! 
 *****
Các comments nầy KC để vài ngày trên FB rồi xóa sau đó lưu vào các blogs ai muốn xem thì vào blogs. Như vậy cũng tốt lắm rồi, nhân đây KC cũng rất rất cám ơn "ông xã" KHY đã tặng cho KC biệt danh "chảnh chó" ?!Chỉ vì cái tội nghèo mà sĩ diện, vì thế khi lưu bài nầy ngoài bút hiệu NM PTND ra mình sẽ ghi thêm biệt danh nầy, ghi một cách "vui vẻ" và "hãnh diện" mà cười vui vì đây là một người đàn ông mình "hoàn toàn không quen biết", không giao dịch, chưa gặp mặt bao giờ mà lại "lịch sự" như vậy đó, chỉ cần nghe vợ kể về hoàn cảnh bạn của vợ mình mà "phỉ báng" bằng từ ngữ có duyên và lịch sự vô cùng, giá mà mình là xã hội đen chắc anh chàng không dám hé môi mà sẽ khen đáo đễ phải không "ông" gì gì...nghe nói cũng nhà giáo và "có chức" trong trường lớp ngành GD lắm !Anh ta còn cắt đt không cho cô vợ gọi nói chuyện với mình mặc dầu mình luôn từ chối, mà nghĩ lại "Tui" "chảnh chó" thiệt nhưng chưa bao giờ xòe tay lảnh của bố thí của ai trong SP nhất là của vợ chồng ông mặc dù Y có hỏi nhiều lần cuộc sống ra sao! Nhớ nhé "ông cb thương gia GD ", và xin bái biệt cả hai vợ chồng, chấp tay chào thua....!
 *****
Chúc"hội nghị" thành công viên mãn, những gì cần mình đã nói (nhưng dĩ nhiên chưa hoàn toàn hết chuyện)...Riêng cb cảm thấy có gì sai hay bị mình "chụp mũ" thì danh chánh ngôn thuận "giao lưu" trên thực tế fb để mọi người xem nhé!! Đây là lần đầu tiên mình sử dụng comments fb như vầy và quyết định sau một thời gian dài suy nghĩ...khá kỹ...!(Nhất là Thầy, anh Bân, anh Trung đã không còn nữa).....Nói ra là đã ...."Thôi kệ" rồi !!
NM Phan thị Ngọc Diệp
(Chảnh chó - Chuyện bây giờ mới kể)

Chủ Nhật, 7 tháng 11, 2021

NTV 94 - Buổi ăn sáng đầu tiên ở chợ Vườn Chuối sau thời gian dài giãn cách !


Buổi ăn sáng đầu tiên ở chợ Vườn Chuối sau thời gian dài giãn cách !
Cách đây vài hôm hai cô cháu có ghé mua bánh giò và bánh chưng ở chợ Vườn Chuối, cả hai cô cháu gặp cô bán bún riêu quen thuộc giữa đường, cô vui vẻ mời ghé ăn sáng vì cô đã bắt đầu bán lại...
Giữ lời hứa và cũng đang muốn thưởng thức lại món điểm tâm quen thuộc cho nên sáng nay ghé hàng bún riêu của cô, hai bên rất vui mừng khi được gặp lại nhau sau một thời gian dài căng thẳng và  khủng hoảng, vừa ăn vừa nghe cô ngồi kể lại tình trạng dịch bệnh đã xảy ra ở đây, nơi mà chợ Vườn Chuối được xem là tâm dịch !
Qua lời cô, hầu như một con hẻm khá dài như ở đây nhưng giữa lúc dịch bệnh bùng phát thì cả xóm ngày nào cũng có nhiều người lần lượt liên tục kéo ba lô lên đường vào khu điều trị tập trung cách ly, hầu như nhà nào cũng có người bệnh và xe xuống chở đi toàn là xe 50 chỗ, xôn xao như đi du lịch có lúc một ngày có mấy chuyến xe chuyển bệnh nhân đi !
Cô kể cả một con hẻm khá dài như vậy mà đi vào trại thu dung gần hết, chỉ còn lại 7,8 người, ngay cả nhà cô cũng có hai người bị bệnh là con gái cô và một bà cụ cũng may là họ qua khỏi...Có nhà đi hết chỉ còn lại hai ông bà già, xét nghiệm âm tính không bệnh đóng cửa kín mít ai ngờ họ lại mất lúc nào không ai hay, đến khi nghe mùi hàng xóm báo lên, chính quyền địa phương phải phá cửa vào đem xác đi.. Lúc cao trào thì có rất nhiều các nhà báo và Youtuber xuống quay phim ngay tại địa phương để đưa tin cảnh báo thật là khủng hoảng...!
Bây giờ chợ đã cho phép các chỗ bán thức ăn hoạt động trở lại, người bán cũng lưa thưa, bày lui vào trong nhà cách ly với khách qua tấm màn nylon trong suốt...có nhân viên quản lý chợ và CA địa phương luôn đi tuần nhắc nhở không cho mọi người tập trung một chỗ quá đông...
Nghe qua lời của cô kể cùng nét mặt hãy còn bàng hoàng lo sợ mình cũng cảm nhận được nỗi đau kinh hoàng của những ngày đó, may mà nơi mình ở cũng có bệnh nhân covid nhưng chỉ một số ít và tất cả đều may mắn qua khỏi...duy chỉ bị cô lập không đi đâu được, không có thức ăn đầy đủ, bây giờ thì chỉ còn lại một nhà đang cách ly tại chỗ mà thôi !
Thăm hỏi, an ủi nhau và mừng vì còn được gặp lại nhau nhất là cô, hai chị em cô bán hoa, cửa hàng chạp phô, cô bán rau...vẫn còn khỏe mạnh, chị bán bún khá lớn tuổi cũng có mặt với một nhúm hàng nhỏ nhoi ....!!
Thật mừng cho mọi người được bình yên sống sót và cũng thương cho những ai không may mắn ra đi, khu chợ vẫn còn chận các ngách nhỏ, nhà nhà còn đóng cửa khá nhiều, đi bộ vào trong chợ lại có cảm giác như lẫn khuất đâu đây những đôi mắt vô hình oan khuất đang nhìn theo bước chân của mình...!! 
Cầu xin dịch bệnh qua luôn nhỉ
Nỗi đau mất mát sẽ quên dần...
Nhà nhà vui sống trong an lạc,
Không còn lo lắng dạ héo hon...
Nỗi đau còn đó mong nguôi bớt ,
Cuộc sống bình an hạnh phúc hơn !!
NM PTND

Thứ Sáu, 5 tháng 11, 2021

NTV 93 - Sáng nay giỗ nội

Sáng nay giỗ nội,
 Ngày giỗ đầu trong ba ngày giỗ của tháng mười âm lịch...
Tháng mười còn được xem như một tháng Vu lan thứ hai của năm, nhưng đối với mình thì tháng mười là tháng mình mất đi ba người thân mà mình luôn kính yêu và ngưỡng mộ.!!
Mình may mắn được là con cháu của hai bà nội và ngoại, ngoại khéo món mặn nhất là những món đặc sản của Bạc Liêu miền tây như mắm thái, mắm ruột, mắm nem ... Mắm nem là một món thật đặc biệt rất ngon, bây giờ người ta cũng có làm bán nhưng hương vị không thể nào sánh với món của ngoại... Ngoài ra ngoại còn muối dưa hành, kiệu cho ngày Tết... Nước mắm ngoại nấu thì khỏi chê, món ăn không thể nào thiếu được của dân tộc Việt Nam, chính nhờ món nước mắm này mà ngoại đã tự nuôi ba mẹ con trong thời gian lưu lạc sau khi ông ngoại mất ! 
Bà nội thì được biết qua biệt danh bà Tư bán bánh...Lúc gia đình thay đổi chỗ ở từ Xóm Gà về Tân Định, nội buồn vì "trở về phố", nhà không còn rộng rãi mát mẻ thoáng đãng như xưa, để kiếm thêm thu nhập nội làm đủ thứ bánh như bánh men, bánh khoai mì, bánh chuối, bánh thuẩn, bánh đậu xanh... Bánh men nội làm không cần có men gây nổi mà chỉ cần nhồi bột và ủ thôi vậy mà bánh nở nhẹ tênh và thơm phức... 
Từ lúc ông nội đau yếu thì nội ở nhà chăm sóc, lúc đó mình hãy còn quá nhỏ cho đến khi lớn lên thì lại lo học hành, mỗi cuối tuần được ba dẫn bốn chị em về thăm nội, thăm "căn nhà phố" nhưng ngoài sân nhỏ được trồng đủ thứ cây, từ cây cho trái cho đến cây gia vị như ớt, lá cà ri và sả...
Lần nào thăm nội cũng thường thấy trên bàn bày cúng chay, một mình nội làm đủ các món, đặc biệt là canh kiểm và bún xào, ba rất thích nhưng hay đùa hỏi nội canh kiểm là chè hay là canh có lẽ vị ngọt béo của nước cốt dừa cùng những món nội sử dụng để nấu rất giống với chè thưng bây giờ 
Một mâm cơm cúng chay tuy nội lui cui nấu một mình nhưng luôn đầy đủ, ba thường hỏi vui hôm nay nội cúng giỗ ai hoặc ngày gì ...Vì không phải giỗ tuy là ngày mồng một, ngày rằm nội cũng làm mâm cơm chay tươm tất như thế, bây giờ lớn lên mới hiểu ra ngoài thờ cúng ông bà nội có ý chờ con cháu về chơi và thưởng thức món ăn chay của nội nấu
Nội mất từ năm 71, đã tròn 50 năm rồi, con chỉ học được của nội vài ba món bánh để cùng mấy trẻ hàng xóm ngày thơ vui chơi chung nhau làm trong thời gian nghỉ hè, ba cũng sắm đủ nguyên bộ nồi ấm, chén đũa, gà mên cho chị em con, đặc biệt con thích nhất là cái lò đất nhỏ nội cho, nội thường nấu cao thoa trị bệnh bằng lò và nồi đất này, đặc biệt nhất là quang gánh nhỏ xíu vừa tầm trẻ con nội thường treo góc bếp để chứa hành, tỏi linh tinh...
Tuổi thơ của chị em con rất phong phú và tràn đầy tình cảm yêu thương của nội dành cho, mỗi món ăn chay, mỗi món quà bánh của nội đã ghi lại những kỷ niệm khó phai trong tâm thức của con, từ một con bé nhỏ xíu sớm xa mẹ cho đến lúc trưởng thành thì nội đã là hình ảnh mẫu của người phụ nữ Việt Nam mà con luôn trân trọng và xem như thần tượng của mình !! 
Với mẹ con hưởng được hạnh phúc những ngày gia đình sum họp làm bánh cuối năm, nhưng với nội thì "hành trình tâm hồn" của con dài hơn, phong phú hơn nữa, hình ảnh mâm cơm chay đầy đủ đã là ấn tượng đẹp của hình ảnh phụ nữ VN xưa thật đáng ngưỡng mộ..
Bây giờ hàng năm con cũng giống nội cúng vọng ông bà cha mẹ, cúng ba mẹ còn có em cháu, nhưng cúng ông bà thì chỉ mình con và Ti...
Tuy không là con cháu huyết thống của nội nhưng suốt thời gian qua từ lúc còn ba cho đến bây giờ trơ trọi thì nó vẫn chưa bao giờ phân biệt bà cố nào với bà cố nào mà ngược lại tuy là hậu sinh xa tắp nhưng nó luôn kính tất cả như ông bà của mình cho đến nỗi mỗi lần muốn nhắc phải "kèm" theo tên thì mới phân biệt được bà cố nào, đôi lúc con nói đùa Ti hỗn hào dám gọi tên ông bà mỗi khi nhắc đến, trách cháu thế thôi nhưng vui vì cháu biết kính yêu tất cả ông bà bốn bên dòng tộc như nhau...
 Nội hay chưng hoa huệ trong lục bình xưa
Bây giờ con cảm thấy con lại giống nội thật nhiều, cũng một mình nấu nướng lui cui sắp đặt... Nhưng may mắn có Ti phụ giúp, mỗi lần gần tới kỳ giỗ nào thì Ti hỏi trước hoặc xin nghỉ hay đổi ca để phụ giúp ...
Sau thời gian gian dài giãn cách, lo lắng vì dịch bệnh nhưng vừa được tự do là hai cô cháu đã vào tháp thăm ông bà nội và ba mẹ, chỉ tiếc với tình hình hiện tại cùng sức khỏe con và Ti chưa đi xa hơn, ngay cả chuyện muốn đem cây cát lồi và cây chuông vàng về trồng bên mộ ông bà của Ti ở đó mà vẫn chưa thực hiện được..Thôi đành chờ vậy !!
Ngậm ngùi thương nhớ nội,
Nhớ ngày xanh trẻ vui...
Tuổi thơ ngây qua mất,
Giờ còn lại mình tôi...!!
NM PTND
(Ngày giỗ nội)

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2019

NTV 39 - Tân Phước Khánh 44 năm sau quay trở lại,

Hơn bốn mươi năm trở về đây,
Thấy ngày xưa ấy thoảng như mây...
Cảnh cũ đâu còn, người xưa vắng,
Mây hỡi mây trời, thôi cứ bay ?!
NM
Tân Phước Khánh 44 năm sau quay trở lại,
Mỗi tháng Ti có 1 hoặc 2 ngày nghỉ phép, tháng nầy phép nhằm ngày 8/10/2019, Ti hỏi tôi có muốn đi đâu hơi xa khg vì hai cô cháu vừa đi Cần Thơ hôm 24/9 cách nhau chỉ đúng hai tuần thôi ! Ban đầu định đi Vũng Tàu nhưng nghe mùa nầy hay mưa và nước dâng lên bất chợt...Tôi nói với cháu thôi thì đi Bình Dương tìm lại ngôi trường Tân Phước Khánh, ngôi trường thứ hai sau trường Trung học Bạc Liêu mà tôi đã xin chuyển về sau ngày 30/4/75 và tôi cũng bắt đầu dạy ở đó trong khoảng thời gian tháng 10 nầy, đi tìm lại chút kỷ niệm cũ của hai tháng dạy ở đây và rồi lại chia tay vì tôi bị tai nạn gãy xương, tuy chỉ có hai tháng trời ngắn ngủi nhưng cũng có biết bao nhiêu ân tình và kỷ niệm khó quên ! Hơn nữa tôi muốn cho cháu thấy trong quá khứ tôi đã cực khổ như thế nào khi hàng ngày phải lặn lội vừa đạp xe đạp vừa đón xe đò chạy bằng than ở ngã sáu rồi lại đạp xe từ ngã ba Búng vào trường gần 10kms nữa !...Đó chỉ là một bận đến trường thôi có hôm chiều về khg có xe tôi lại đạp một mạch từ trường về nhà !
Mặc dầu đã nghiên cứu lộ trình trước qua Google map, nhưng nhìn vào đó tôi chẳng hiểu gì hết vì lộ trình khác xưa và đường nào cũng có tên mới, thật ra con đường từ ngã tư Bình Chuẩn vào một đoạn khoảng vài cây số mới có đường đi vào xã TPK, ngày nay đã là thị xã TPK, một thị xã mới đang trên đà phát triển mạnh về mọi mặt. Khi Ti chở đi thực tế thì nhìn thấy cảnh vật càng khác xưa hơn, những cảnh quang ngày xưa hoàn toàn biến mất thay vào đó là hình ảnh nhộn nhịp của một thành phố đang phát triển hai bên đường nhà cửa san sát, khg còn con đường chập chùng lên đồi rồi xuống dốc, khg có hố sâu do bom,  nhà tranh vách đất, rưộng khoai mì, rẫy đậu xanh, thuốc lá, mía....bạt ngàn như xưa, ngay cả con đường từ Bình Chuẩn đi vào cũng chỉ còn một hai con dốc thoai thoải thôi , thế nhưng nhìn sâu tận bên trong con hẽm phía sau những căn nhà mới cất vẫn còn thấp thoáng nhưng trũng thấp có lẻ người ta chưa lấp hết
Hơn bốn mươi năm qua rồi, dân thập phương từ xa đổ về thì phải thế thôi, Ti nói ở đây có lẻ người Sóc Trăng ở nhiều nhất vì nhìn bảng số xe toàn là của ST !!Tâm trí mênh mang, lòng vừa vui mà cũng vừa buồn, hồi tưởng lại cảnh hoang sơ tuy nghèo nhưng thật nên thơ ngày ấy, nơi đây tôi đã tận mắt nhìn thấy những căn nhà mái tranh vách đất, tôi đã từng vén áo dài cột hai vạt lại lội vào ruộng khoai mì và đậu phộng phụ giúp nhà vườn thu hoạch...Những tấm lòng thơm thảo của phụ huynh nghèo, hôm nào khg người nầy thì cũng người khác đứng chờ tôi đạp xe ngang qua réo gọi gởi chút quà quê, có khi thì bầu bí, lúc lại khoai mì, khoai lang.... Ngày nào tôi về phía sau yên xe cũng cột một bao cói chứa nông phẩm !!
Dân nghèo thương cô giáo từ xa cực khổ lặn lội lên dạy nơi xa xôi nầy. Ngày ấy xe đò chạy bằng than cũng ít cho nên tài xế và phụ xế mau quen mặt, mỗi lần giúp tôi đỡ chiếc xe dạp để lên mui xe, chú lơ xe hay nói giỡn cô giáo hôm nào cũng có hối lộ !!Ngẩn ngơ và cũng hơi buồn cho nên khg chụp lại hình ảnh hai bên đường tôi muốn giữ lại hình ảnh xưa trong tâm mình, vì thế nói với Ti đi tìm ngôi trường TPK cũ, trong trí vẫn còn nhớ ngôi trường phía bên tay trái từ dưới chợ đi lên, chợ vẫn còn, đông đúc và trù phú hơn...thế nhưng khg chú ý lại đi một vòng nhờ vậy mà có dịp biết trường TH cơ sở TPK nhưng sau cùng rồi cũng đến nơi...

 
Đứng bên nầy đường hai cô cháu tha hồ quan sát và chụp hình... Trường đã cất lại đẹp hơn, khang trang hơn, sân cũng lớn hơn có lẻ người ta phát triển diện tích trường thêm, thật tình qua 44 năm trí nhớ khg còn tinh tường nữa, chỉ nhớ ngày ấy văn phòng gần cổng, phía sau trường là một khoảng đất rộng cây cối nhiều đa số là cây chuối... ở đó có lần trong khi chờ hs chép bài tôi ra cửa sổ ngắm cảnh thì phát hiện Thầy Hiệu phó  đang đứng "rình" nghe cô giáo Văn mới về giảng bài !! (Lúc đó thầy còn độc thân và nghe bác lao công nói ... thầy vui tính... chưa vợ...!!) Hèn gì bác lao công, ông HT và ông chủ tịch xã kêu gọi cô giáo chuyển hộ khẩu về đây sẽ cấp đất cho !!
 
Bao nhiêu ký ức lại ùa về. Nhớ đám học trò quê ở cách Sài gòn chỉ hơn 40kms mà chưa từng biết thành phố SG ra sao, muốn đến thăm cô phải nhờ người dẫn đường! Tuy có hai tháng dạy các em mà các em cũng quý mến xin cô nhận làm em nuôi như Hưng, Hoa, Tuấn....! Nhớ những buổi sáng đến trường vừa quẹo từ ngã ba Búng là đã có học trò kêu ơi ới tháp tùng theo, cô giáo dạp xe ở giữa chung quanh là học trò cùng chạy xe nói chuyện rôm rã quên cả mệt nhọc lẫn đường xa....
Khg còn đồi dốc, khg còn nhà tranh và nhất là khg còn những đám bò con, nai con chạy tung tăng trên đồi ăn cỏ có khi rượt đuổi nhau trông thật nên thơ vui mắt....Ngồi sau lưng Ti kể cho cháu nghe kỷ niệm cũ mà ngỡ là như nói với chính mình ! Chắc chắn khg bao giờ có dịp gặp lại các em cũng như nghe các em kể lễ tâm tình những nỗi khó khăn hay bức bách của cuộc sống cực khổ hàng ngày, những "đương đầu" quá sớm với chế độ vừa mới lên nắm chính quyền chưa được một năm...Cũng giống như các em hs ở BL nhất là những gia đình từng tham gia cách mạng hay nuôi giải phóng quân bây giờ lại bị cắt đất chia ruộng, lại chịu sưu cao thuế nặng vì "nước còn nghèo mới bắt đầu độc lập"...Bài hát nầy mãi tới bây giờ vẫn còn!! Có em còn thật thà kể những đối phó của gia đình mình với chính quyền địa phương trong đó có em còn lôi cả quần áo lính VNCH ngang nhiên mặc ra tiếp chủ tịch xã.,nghe thật buồn cười mà cũng ngậm ngùi, nhiêu lần tôi muốn nói với các em đã muộn mất rồi !! Các em còn tự thú gia đình khg sợ vì chính nhờ những gia đình nghèo nầy đã cung cấp nuôi dưỡng cho quân đội CS nằm vùng kháng chiến, nghe sao mà oái oăm !
Bây giờ về thôi, Ti nói nhịn ăn sáng để bụng đói qua Khu du lịch sinh thái Vườn Bưởi ăn trưa vì ăn sáng no sẽ khg thưởng thức món ngon được nhiều và trên đường qua Vĩnh Cữu Đồng Nai Ti sẽ ghé Làng Tre Phú An cũng tiện
NM Phan thị Ngọc Diệp

(Chuyện bây giờ mới kể)

Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2019

NTV 29 - Giỗ Ông Trương Định ở Gò Công,

           Giỗ Ông Trương Định ở Gò Công,
Buổi chiều 18/8 vừa ăn cơm xong thì chuông điện thoại di động reo hiển thị số đt lạ nhưng có ghi chú là Việt nam vì vậy mới dám bắt máy. Ở đầu dây bên kia có tiếng chào của một người đàn ông nghe cũng lạ và ông tự xưng mình là chú Hai ở đền Trương Định gọi mời cô tham dự lễ cúng Ông được tổ chức trong ba ngày 18, 19 và 20/8/2019
Vì quá bất ngờ tôi khg thể hình dung hay nhớ ra sự việc, nhưng nhắc đến vụ nhờ tìm đất ở GC thì mới ngộ ra, qua đt giọng ông rất vui và hào hứng, ông kể hôm nay là ngày đầu của lễ nhưng giờ nầy khách rất đông nhộn nhịp, lễ sẽ kéo dài ba ngày hôm nay, ngày mai rồi ngày 20 là ngày chánh và cũng là ngày chót của lễ hội giỗ Ông, chú Hai cố gắng thuyết phục hai cô cháu ráng về một lần cho biết...
Thật là ngạc nhiên và cảm động về tình cảm của người dân Gò Công đối với mình thân tình đến như thế. Nhớ lại hôm đó sau khi ghé ăn bánh giá tại quán quen, hai cô cháu rủ đi xem cảnh quang hai bên đường vì thấy GC bắt đầu khởi sắc sau khi cây cầu NVD làm xong...Tuy ước mơ nhưng biết là khg thể nào thực hiện được với cuộc sống ngày càng khó khăn nhưng vẫn đi coi cho biết, tôi nói đùa với cháu khg mua đất ở BC được thì tìm mua đất ruộng ở GC, bỏ phố về quê....người để...cắm câu chờ thời !!
Cuối cùng của con đường tỉnh lộ là ngã ba và phía bên phải là đền thờ Ông Trương Định !! Tôi nói với cháu mình đã ghé tham quan đền thờ Ông ngay trong Thị xã giờ thì Ông dẫn dắt mình đến đây, có lẻ nơi đây là căn cứ của Ông ngày xưa, và quả đúng như vậy, sau khi đốt nhang viếng Ông, Ti loay hoay chụp hình vì thế tôi đã có dịp nói chuyện với chú Hai người trông nom đền Ông
Buổi nói chuyện cũng rôm rả và thật là vui vì có thêm hai "quan chức" có mặt và mấy người dân sinh sống ở gần đền, qua câu chuyện mới biết rằng đất ruộng GC cũng bắt đầu...lên giá, tuy khg cao lắm nhưng cò lái SG về chực chờ ngay quán cà phê, hễ biết ai bán đất lập tức họ thông tin cho BĐS ở Sài gòn... Thôi đành từ giã giấc mơ làm con dân xứ GC !! Thế nhưng chú Hai vẫn xin số đt và tôi đã vui vẻ ghi lại cho chú
Chuyện đã gần một năm và trong thời gian đó đã xảy ra vài biến cố khg hay cho mình, tôi có nói cho chú Hai biết giá mà chú cho hay sớm hơn thì hai cô cháu có thể về chơi vừa viếng lễ Ông vừa được sống một lần khg khí của lễ hội đồng quê, chắc là vui lắm nhưng lúc nầy Ti thường bận việc đi xa cho nên giờ giấc khg ổn định như trước, hơn nữa tháng nầy lại là tháng bảy của lễ Vu Lan, tháng của lễ hội và hai cô cháu phải đi liên tục viếng mộ và thăm cốt của ông bà cha mẹ gởi trong chùa, tất cả thời gian đều đã sắp xếp từ trước cho nên khg thể thay đổi được 

Nghe qua về vấn đề sức khoẻ và sự bận rộn của hai cô cháu, chú Hai tuy tiếc rẻ nhưng cũng khg nài ép và tôi đành hẹn chú mùa giỗ sau vậy ! Bây giờ đã hơn 2g chiều rồi, có lẻ giỗ Ông vẫn còn đông đúc vì đây là ngày chính nhưng rồi mọi người cũng sẽ chia tay ra về, khg biết gì hơn là ngưỡng vọng về đền Ông với lòng mến mộ vị anh hùng cùa đất nước Việt Nam, một vị anh hùng hết lòng yêu nước sẵn sàng hi sinh thân mình để giữ gìn quê hương, Ông thật hiển linh vì khi KC và Ti viếng lăng Ông ở thị xã, sau khi nghe giới thiệu biết lăng thật sự nằm ở nơi đây, hai cô cháu mong có dịp nào đến viếng và lần đi bất chợt đó tuy khg định mà đưa đẩy hai cô cháu về đền Ông, được gặp những người dân GC tuy xa lạ mà thật thân gần !!
Lục trong album hình mới thấy một số ảnh chụp tại đền nhưng có lẻ chưa post lên cho bạn bè thưởng lãm, Ti cũng quên chuyển thêm một số hình ảnh nên thơ chung quanh đền. thôi đành bày tỏ lòng mình qua các hình ảnh về đền Ông Trương Định vì sau lần viếng thăm đó đã ghi lại một mối thiện cảm thật tốt đẹp trong lòng của cả đôi bên. Xin hẹn lại với chú Hai mong sẽ gặp lại mùa giỗ sau của Ông nhé ....!
NM Phan thị Ngọc Diệp