Một chút Thiền !
Đối cảnh vô Tâm chớ hỏi Thiền,
Như mây nghịch gió, gió triền miên...
Tìm trong chiếc lá rơi thềm vắng,
Một chút hồn tôi, một chút Thiền
NM
Thiền Viện Trúc Lâm Chân Nguyên
(Chùa Khỉ)
(Chùa Khỉ)
Qua Google
được biết từ Thiền Viện Chân Chiếu đi theo đường đất lên cao hơn nữa là
Thiền Viện Trúc Lâm Chân Nguyên, Thiền viện nầy rộng lớn và đẹp hơn
Thiền Viện Trúc Lâm Chân Chiếu,nền đất rộng và cao hơn, cây cối cũng
nhiều hơn, cho nên nơi đây từ xưa cho đến bây giờ khỉ tập trung về ở,
trong chùa có bảng chỉ dẫn đường lên xem khỉ, có điều thật đáng thương
là lũ khỉ ngày một ít dần đi do bị săn bắt và sau nầy chúng cũng bị tật nguyền khá nhiều vì mất tay hay mất chân do bị sập bẫy mà cố gắng chạy thoát thân !!
Hôm nay là ngày thường và gần trưa cho nên chùa tương đối vắng, chùa
gần núi và đá cũng là Thiền cho nên ta có thể bắt gặp nhiều hình tượng
đá với nét chữ thư pháp ở khắp nơi !
Nhìn ra quãng sân rộng trước chánh điện Ti vẫn mãi mê chụp ảnh, mà cũng đúng thôi vì ở đây phong cảnh thật đẹp, thanh tịnh, hoa lá xanh tươi, người vãng cảnh đa số là gia đình hay từng nhóm nhỏ cho nên không ồn ào náo nhiệt, người ta viếng Phật xong cũng ra sân trước chánh điện hóng gió và ngắm cảnh
Nhưng điều mà mình thích nhất vẫn
là tiếng chuông gió thanh thoát ngân nga trong không gian tĩnh lặng của
cảnh chùa. Khi Ti đi loanh quanh chụp hình thì còn lại một mình ngồi ở ngoài sân chánh điện, nhìn bao quát không gian tĩnh lặng của Thiền viện lòng bỗng dưng lắng đọng cảm thấy dễ chịu vô cùng, bao nhiêu mệt nhọc ưu phiền tan biến, dù không biết Thiền là gì nhưng vẫn cảm nhận được Thiền ngay cả trong hình ảnh nhỏ nhoi của chiếc lá bay vèo rồi nằm im dưới bậc thềm nhỏ trước sân chánh điện, bỗng dưng cảm thấy hình như lá cũng nằm yên để lắng nghe tiếng chuông gió ngân nga mà quên đi thân phận của mình đã là chiếc lá vàng rơi !!
Lá rơi như nằm đợi,
Một cơn gió thoảng qua...
Chuông gió thì thầm hỏi ?
Chuông gió thì thầm hỏi ?
Lá ơi, có về nhà ?!,
Hòa Hải (NM PTN)