Chủ Nhật, 30 tháng 4, 2017

NTV 11 -Trà Vinh ơi, niềm vui thật bất ngờ !

Để ghi nhớ một kỷ niệm đẹp và vui trong tiết Thanh Minh 2017 nầy

Thương Về Trà Vinh

Điệu Lâm Thôn Trà Vinh

Niềm vui bất ngờ

 Tôi bắt gặp niềm vui vừa chợt đến,
    Xuân mãi còn hiện diện ở vườn ai....?
    Mai vàng rực nở đắm say,
    Như mừng "chịu tuổi" trong ngày Tết vui...! 
NM
  Trà Vinh ơi, niềm vui thật bất ngờ !
          Bây giờ là tháng ba, tháng của Thanh Minh! Năm nay không như mọi năm tôi không đi tảo mộ ở Sóc Trăng, một phần vì cuối năm vừa qua phải cải táng hai ngôi mộ bà nội và ba...Nhà thật đơn chiếc chỉ có hai cô cháu tất bật đi tìm chỗ gửi tro cốt, rồi lại phải cân nhắc đắn đo sao cho tiện để con cháu dễ đi thăm viếng, chọn làm sao phong thủy chỗ gởi cốt được sáng sủa ấm cúng và nhất là giá tiền vừa phải không quá mắc !!
          Mọi việc có vẻ êm xuôi, nhưng thật ra vẫn không toàn vẹn như ý, thôi thì đành phải đợi cho đủ duyên, tôi chưa hoàn thành được ước nguyện là đem ông bà nội và ba mẹ cùng về chung một chỗ....! Nhưng từ việc nầy, tôi thường xuyên lui tới chùa và tôi đọc được thông báo chùa đang nhận làm bài vị cho các hương linh gởi vào chùa để có thể nghe kinh kệ, hưởng hương hoa nơi cửa Phật. Nhìn thấy thông báo nầy thâm tâm tôi vui mừng như nhẹ đi gánh nặng, tôi soạn tất cả hình ảnh ông bà thân quyến hai bên nội ngoại đã khuất, cố tìm lại ngày sinh và ngày mất để cung cấp thông tin đầy đủ cho mỗi bài vị....tuy hơi vất vã nhưng thật là vui biết bao khi nhìn thấy bài vị người thân của mình được an trú trong chùa !!
          Sức khỏe cũng có hạn cho nên tôi nghĩ thôi thì năm nay Thanh Minh không về Sóc Trăng như năm rồi, một phần cũng có đám cháu nội của ông bà ngoại về thăm và phần nữa hương linh ông bà cũng đã được rước về chùa....Hai cô cháu bàn nhau tháng nầy đi về Trà Vinh chơi, tuy bạn Ti không còn ở đó, nhưng phong cảnh và chùa chiền nơi nầy làm cho tôi cảm thấy tâm hồn nhẹ nhàng thanh thản !!
           Xuất hành hơn 4g sáng nhưng cho dù có đi sớm hơn thì khi đến Mỹ Tho cũng trên dưới 6g, tháng nầy trời sáng nhanh hơn tháng trước, mọi cửa hàng cũng như hàng quán đều mở cửa, có vẻ như ánh sáng ấm áp lan tỏa chan hòa khắp nơi, khác với tháng trước khi đi Gò Công hơn 6g mà trời vẫn còn tối, đường vắng hoe, mọi nhà đóng cửa im ỉm như còn ngái ngủ, cửa tiệm hai bên đường vẫn chưa ai dọn ra....Đi tới ngả ba Trung Lương chỗ xe hơi rẻ vào đường cao tốc thì cả hai cô cháu rất ngạc nhiên khi thấy nhiều đoàn xe du lịch từ khắp nơi đổ về....! Đoàn xe hướng về miền Tây, chả lẻ mùa nầy người ta đi du lịch nhiều đến thế sao ?! Nghĩ tới hôm nay là Chủ nhật thì cứ tự  giải thích như thế thôi !....
          Thích nhất là con đường tỉnh lộ dẫn vào thành phố Trà Vinh, con đường nầy không rộng và hơi uốn lượn nhưng thật là nên thơ, cây cối hai bên xanh mướt, nhiều nhất là chuối... Đến mùa thu hoạch, những buồng chuối xiêm xanh tươi mập mạp trĩu nặng oằn cả cây, nhà nào cũng có khoảng sân vườn trồng cây mát mẻ, lại thêm một ngạc nhiên thứ hai nữa là bây giờ đã là giữa tháng ba, thế nhưng trong sân nhà trên con đường nầy ngoài những bông hoa giấy, hoa mồng gà, hoa trang, hoa cúc dại ....thì hầu như những cây mai trong tất cả mọi sân nhà đều nở rộ bông vàng rực như những ngày đầu xuân, nếu không nhớ ngày tháng có lẻ tôi nghĩ mình đang về Trà Vinh trong những ngày Tết !! Hoa cỏ xanh tươi, những cây mai nở đầy một màu vàng rực rỡ càng làm màu sắc cây cối sinh động tô điểm thêm vẻ đẹp nên thơ cho vườn hoa thôn dã, mùi hương hoa cỏ trong buổi sáng sớm khiến không khí trở nên trong lành và thật là dễ chịu, không thể hiều nỗi tại sao mai nở trong tháng nầy ?! Thôi thì cứ coi như thời tiết biến đổi làm cho hoa nở trái mùa! Và mình cứ tận hưởng ưu đãi của thiên nhiên đi!

        Đến thành phố Trà Vinh hơn 7 giờ sáng, cũng như những lần trước hai cô cháu ghé vào quán bánh canh Bến Có ăn điểm tâm, đây là cửa tiệm đặc biệt nổi tiếng chuyên bán về bánh canh và cháo ở Trà Vinh....Lại thêm một ngạc nhiên nữa là hàng hàng xe du lịch lớn đậu đầy trước sân, chen chúc lắm mới tìm được chỗ đậu cho xe gắn máy, bên trong tiệm thì đầy khách đang chờ món ăn, khách đông đến nỗi chủ tiệm phải đặt thêm dãy bàn ở sân sau bếp!
Tôi nói: " Hèn chi lúc nảy xe du lịch đổ lên cao tốc về miền Tây nhiều quá chừng "
Ti cho rằng có lẻ hôm nay ngày tốt người ta đi đám cưới nhiều vì ai nấy cũng đều mặc quần áo đẹp, nhưng tôi không đồng ý vì nếu xe đi đám cưới thì phải đi theo xe hoa và tuy là xe bà con nhưng xe cũng phải dán chữ song hỉ, có lẻ người ta về dịp lễ gì đó, lễ Phật cũng nên vì khi đi ngang qua một số ngôi chùa dọc đường tôi thấy treo cờ Phật giáo và có rất đông người lố nhố trong sân, ngay cả trên con đường tỉnh lộ cũng có nhiều nhà treo cờ Phật giáo ! Bây giờ còn hơn ba tuần nữa mới đến ngày lễ Phật đản không lẻ người dân Trà Vinh mừng lễ sớm như vậy ?

           Ăn sáng xong tôi nói với Ti ghé chùa Hang, tôi thích được ngồi trong sân chùa yên tịnh trên băng đá dưới gốc cây sala như mỗi lần về đây, nhìn những nhà sư đến giờ đi khất thực khoác áo cà sa màu cam một tay che dù cũng màu cam, một tay cầm gà mên đi từ trong chùa qua vòm cổng để bước vào ngày mới bên ngoài xã hội ồn ào nhộn nhịp, hình ảnh đẹp của vị sư từ trong cửa chùa thanh tịnh bước ra ngoài bắt đầu cho một ngày hành đạo có khác chi hình ảnh của một người ngoài trần tục như tôi  đổ đường hơn 100 cây số về đây để được hít thở không khí trong lành ?! Và  hai cô cháu cũng đi qua vòm cửa đó nhưng từ thế giới bên ngoài bước vào trong sân chùa thanh tịnh tìm phút thư giãn tĩnh lặng nơi cửa Phật...Có cái gì khác nhau không nhỉ ?! Nhưng chắc là có điểm giống nhau giữa một người thành thị tìm đến an vui thanh thản và một người ở nơi an lạc bắt đầu Phật sự của mình ngoài đời cho một ngày tu đạo....!          
 
          Sau khi dạo chợ và đi mua vài món ưa thích, tôi đề nghị quay lại các chùa mình vừa đi ngang qua để tìm hiểu xem hôm nay chùa có lễ hội gì, bây giờ trong sân chùa bắt đầu đông hơn, và không khí thật là nhộn nhịp của mùa lễ hội, mọi người đều mặc quần áo mới, ngoài sân các vị sư ra chào đón khách, hai bên tặng quà lẫn nhau, các cháu bé cũng có quà, hàng quán nhộn nhịp xen với các trò chơi dân gian như thảy vòng, đập niêu....Tôi tò mò hỏi một cô đang khóa xe thì mới biết đây là Tết "Chịu tuổi" của người Khmer...!! Sân chùa kế cận ao Bà Om càng náo nhiệt hơn, trong khi chờ Ti vào chụp hình tôi có dịp quan sát từng nhóm 4, 5 người đa phần là phụ nữ kéo nhau đi, người nào cũng một tay xách ấm nước, một tay mang hoa quả vui vẻ trò chuyện..    
          Mọi người cho biết đây là Tết Khmer và chùa là nơi tập trung văn hóa của dân tộc Khmer, trong những ngày nầy người ta trang trí sân nhà cổng nhà cờ Phật và năm nay tuy Tết có 3 ngày nhưng ngày chót là ngày chủ nhật cho nên càng đông vui hơn, những ấm nước cầm trên tay là người ta mang nước vào tắm Phật hoặc những ai có tro cốt gởi trong chùa sẽ nhờ thầy làm phép đọc kinh sau khi tắm dội cho hủ cốt. Người ta còn thỉnh nước tắm Phật mang về nhà để uống....Không khí lễ hội càng hào hứng sôi nổi hơn nhờ những ban nhạc sống, người ta vừa múa vừa hát tiếng Khmer cộng thêm tiếng reo hò của các đám trò chơi thật náo nhiệt....!
  
           Trong khi tìm hiểu và trò chuyện với những người dự lễ, tôi buộc miệng nói tuy tôi đã từng dạy ở Bạc Liêu hai năm, trong lớp có nhiều học sinh Khmer, và ngay kế bên nhà ngoại nơi tôi ở lúc đó cũng là người Khmer, nhưng cứ đầu tháng tư là tôi tất bật lo thi cho học sinh và quay về Sài gòn sớm phụ việc nhà cho em gái ôn thi, tạm quên đi cái ước mơ được tìm hiểu về phong tục tập quán của quê ngoại, nơi có ba dòng văn hóa song song : Việt, Miên và Hoa...Tôi đã ghi danh tiểu luận của mình về đề tài nầy sau khi chuyển qua thi cử nhân Nhân văn trước Cử nhân Việt hán ....Ước mơ càng ngày càng trôi xa, nhưng hoài bảo ấp ủ thì nhớ mãi !! Ngoại và cậu cũng như học trò lúc đó luôn nài nỉ tôi ở lại về Sài gòn chi cho sớm để cực sớm ?! Hãy ở lại Bạc Liêu xem Tết Miên, tháng mười về Sóc Trăng dự lễ đua ghe ngo, ở đây ba dân tộc hòa đồng hầu như là một, mọi người đều chung vui lễ hội như nhau....Mọi việc lúc đó tưởng như không thực hiện được liền thì sẽ thực hiện sau nầy và sẽ trong thời gian thật gần....Thế mà đã hơn bốn mươi năm trôi qua, bây giờ bất ngờ tôi mới được chứng kiến cái Tết đậm đà bản sắc dân tộc Khmer nầy, thật vui và ấm lòng !! Tôi có cảm tưởng như mình đang trở về quê ngoại...chung quanh là những người bà con thân thiết... 
         Khi đem bài vị của ông cố và ông bà ngoại vào chùa tôi rất vui và cảm thấy hình như có ông bà về ở gần mình hơn, dù gì sang năm tôi sẽ cố gắng về dịp Thanh Minh thăm mồ mã cho đến khi nào sức khỏe không cho phép ! Thế nhưng không hiểu sao năm nay tôi lại có ý nghĩ về Trà Vinh trong tháng Thanh Minh nầy, giữa tháng tư dương lịch trùng hợp với Tết Khmer mà tôi không biết, tôi nhớ lại lúc ngoại còn sống mỗi lần về Sóc Trăng thăm, ngoại thường ứa nước mắt nói với tôi nếu sau nầy ngoại mất thì đừng về Sóc Trăng nữa...!
           Có một điều gì thật trùng hợp, đứng trong sân chùa nhìn người ta vui Tết tôi cảm thấy  như mình được trở về quá khứ lúc còn ngoại và cậu, hay là niềm an ủi của hương linh ngoại và cậu dành cho tôi sau khi tôi làm xong bài vị vì ngày đi về Trà Vinh là do Ti chọn chứ không phải là tôi,...hẳn là ngoại và cậu vui khi được thờ trong chùa bên tất cả những người thân?! Tôi nói việc nầy với Ti thì nó nhắc thêm lúc nảy ngoài chợ cô bán trái cây có nói mùng mười tháng năm tới đây mình về ra biển Trà Vinh xem lễ hội Nghinh Ông....Tháng mười thì ao Bà Om cũng có đua ghe...
           Nếu một mai các ngôi mộ ở Sóc Trăng bốc hết thì chẳng có lý do gì để hai cô cháu quay về dịp Thanh Minh, vì không còn một ai thân quen ở đó nữa và sức khỏe không biết có như xưa? Những người Khmer ở chung quanh mộ  nơi đó lại không hiền hòa dễ thương và hiếu khách như người Khmer ở Trà Vinh, họ xin và vòi tiền, thậm chí còn nằm vạ lăn ra mộ !
           Ngồi trên thảm cỏ xanh mướt dưới bóng cây cao của ao bà Om, nhìn nam thanh nữ tú dạo chơi bách bộ hoặc chở nhau bằng xe gắn máy chạy vòng vòng hay ngồi uống nước nghe nhạc văng vẳng tử những chiếc xe bán hàng rong, tôi lại ngộ ra một điều thật thú vị tại sao trong truyện Kiều lúc hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân gặp Kim Trọng lại  trong dịp lễ hội Đạp Thanh của tiết tháng ba ? Có khi nào thi hào Nguyễn Du đã bắt gặp ở nơi đó phong cảnh tiết Thanh Minh đẹp như mùa Xuân "Tết chịu tuổi" của người Khmer ở đất Trà Vinh chăng ?
Thanh Minh trong tiết tháng ba,
Lễ là tảo mộ, hội là đạp thanh.
Gần xa nô nức yến anh,
Chị em sắm sữa bộ hành chơi xuân...
           Dù sao đi nữa tôi cũng đã có được những hình ảnh đẹp mà tôi đã thiếu sót trong quá khứ, một niềm vui bất ngờ mà đáng lẻ tôi phải cảm nhận được trong những ngày sống gần ngoại, cậu và những học trò thân thương của tôi từ Bạc Liêu xa xưa. Bây giờ tôi mới hiểu "đất với người là một", hoa mai trong tháng ba vẫn nở rộ tô điểm cho cái Tết Khmer thêm sắc xuân khiến lễ hội càng  trọn vẹn, nơi đây tôi đã bắt gặp một niềm vui thật bất ngờ, tôi cảm thấy mình không còn áy náy khi không về Sóc Trăng trong tiết Thanh Minh nầy và đâu đó ở trên cao có lẻ ngoại và cậu đang nhìn tôi mỉm cười
Trà Vinh 16/4/2017
NM - Phan thị Ngọc Diệp



Thứ Năm, 15 tháng 9, 2016

NTV 10 - Tâm sự cùng bạn

Một Ngày như Mọi Ngày

Tôi Ơi Đừng Tuyệt Vọng

Tâm sự cùng bạn
LH thân,
         Hàng ngày cứ đọc những tin bất an trong trạng thái lực bất tòng tâm sao thấy thương dân VN ở xứ VN, bị khinh bỉ, ghẻ lạnh, không hề có sự thương cảm hay cảm thông từ mọi phía : đảng, chính quyền và ngay cả những người VN hải ngoại....! Dân VN ở dây cũng muốn "Độc lập tự do hạnh phúc" thật sự như nghĩa của nó chứ khg như nghĩa của Bác và Đảng, rất muốn và rất muốn !! Nhưng chỉ chính người Việt mình làm suy yếu người Việt mình thôi, không có vấn đề chị ngã em nâng !!
        Thú thật sống ở đây nhìn những hoàn cảnh thực tế của người dân nghèo trong đó có mình thì cái chuyện "không đứng lên hay ngồi xuống" gì đó mà tha nhân hải ngoại yêu nước bằng mồm hay hỏi, xin có can đảm về đây cùng đứng lên hay chỉ xúi đừng viện trợ cho chết....thân nhân mình, những người thân sinh ra cực khổ nuôi mình rồi bây giờ lo lắng đủ điều cho cuộc sống trong lúc ai kia ngày xưa yêu nước giúp CS, hồi xưa hăng bây giờ càng hăng hơn, bầu chẳng bao giờ thương bí, đứng ở bên kia vùng tự do đầy đủ vật chất cho nên sợ quá, riêng mình "Cùi không còn sợ lỡ" nữa, có chết cùng chết....dầu gì cũng là quê hương mình, chùm khế cũng có "trái ngọt trái xanh" phải không LH, cái bây giờ dân VN cần nhất theo mình nghĩ là sự nâng đỡ tinh thần !
            LH cũng hiểu Phật pháp mà gieo nhân gì thì gặt quả đó ngày xưa vua quan mình Nam tiến thì bây giờ phải cùng nhau tích đức thôi, tích nhân lành và cầu nguyện !!
         Năm nay mình đi lễ Phật Đản như thông lệ nhưng có điều ngạc nhiên nhất là các chùa ở xa vắng tanh Phật tử, giống như chùa bà đanh !! Quả là đây, ai đã tiếp tay cho chế độ CS chiến thắng ? Giờ phải gánh sự ghẻ lạnh của dân chúng thôi
           Lễ 21/5 nhằm ngày thứ bảy nhưng 23/5 TT Obama mới đến, thường những ngày nầy người ta hợp đồng xe đi thập tự dữ lắm nhưng năm nay tuyệt nhiên khg, những chùa miệt Thủ Đức, trong chùa toàn người bán vé số, họ ngơ ngác ....có người hỏi mình tại sao vậy cô đây là rằm lớn mà ?! Dĩ nhiên khg phải vì TT Mỹ nhưng có lẻ vì dân mất niềm tin !
             Khg ai nhận ra lý do TT Obama khg đi viếng chùa Phật họ trách đi viếng chùa ...Tàu ! Đó cũng là sự kỳ thị khg tốt, trái lại mình hiểu và thích vì mình cũng hay đi chùa đó, ngoài cái tên ý nghĩa là "Phước Hải" ra ( bây giờ dân mình đang mong mõi cầu phước ngoài biển Đông) chùa còn có tên  "Ngọc Hoàng" !! Người ta cầu tự, cầu phước, cầu....lung tung ở đó với ....Trời. Đó mới chính là thiết thực và là ước mơ hiện giờ của nhân dân VN. Chùa còn giữ nguyên hiện trạng cổ xưa, không lộng lẩy như cung điện giống các chùa bây giờ, đã to lớn rồi mà lúc nào đi đến đâu cũng thấy tủ phước điền ! Còn nguồn gốc khg thể nào kỳ thị . Dân VN cũng là 1 nhánh của dân Việt bên TQ vì vậy họ mới chơi trò "tổ sư" với mình, khg ai nhận ra vấn đề nầy ?!!Bây giờ chùa đã trăm năm hơn, lại dưới sự quản lý của Phật giáo Việt cho nên có gì sai trái đâu ? Chả lẻ Ông Obama viếng chùa mà không viếng nhà thờ ? Có ai tuyên bố đạo Phật là quốc giáo của Việt Nam ? Đạo Phật chỉ có ơn với với Đảng và nhà nước vì đã tiếp tay cho CS thắng miền Nam thôi !!
            Và nếu viếng đủ thì liệu cuộc viếng thăm của TT Mỹ có suôn sẻ thành công hay náo loạn cả lên vì tù nhân lương tâm, thế thì ta cầu Trời vậy ! tất cả ai ai cũng có một bầu Trời chung Đông Tây không khác gì nhau
          Duy nhất chiều đó lần đầu tiên mình rủ Ti đến viếng tháp của Thượng toạ Thích Quảng Đức, ngày xưa nhà mình ở rất gần, chứng kiến bao nhiêu cuộc biểu tình và nói thật....rất ghét vì nhìn thấy tận mắt họ xách động dân lao động buôn bán bạo động làm đủ thứ....!! Cho nên khi ông tự thiêu mình khg xúc động mấy và xem ....Một ngày như mọi ngày !!
       Bây giờ thì qua internet, qua sự tiếp cận với chùa chiền ngày nay, sau khi biết lý do ông tự thiêu thì mình thương cảm hơn! Ông tự thiêu vì bắt thăm trúng tên ông chứ ông khg "tự" chọn !! Bây giờ trong cái ban tranh đấu ngày xưa còn tồn tại, mấy thầy ai cũng làm "lớn" chùa thì như cung điện, ai vô cũng phải bỏ dép từ ngoài sân cỏ, rõ ràng tu lên làm vua, trong khi Đức Phật bỏ ngai vua cung điện đi hoằng pháp !! Mình không phục và chạnh lòng thương người đã hi sinh giữa lúc tuổi còn trẻ mà khg phải do tâm mình muốn, chỉ mong được phục vụ cho dân cho chính nghĩa... 
          LH nhớ ngày xưa thầy Diêu nói gì khg "Các anh chị chỉ là con tốt thôi, ngày vinh quang người ta hưởng còn các anh chị chết trước khi thấy vinh quang ...! Lo mà học đi lơ mơ tui đánh rớt "
         Mình nhớ hoài hình ảnh anh Lê Ngọc Thanh ngồi một mình tuyệt thực giữa sân trường !! Và anh được gì nếu còn sống tới ngày hôm nay ? Những người cùng thế hệ anh như Ngô Phàn, Huỳnh Tấn Mẫm.....được gì và có sữa sai được cái lỗi của mình khg ? Hay là người xin ra đảng, người tìm an bình nơi cửa Phật ?!
           Theo mình những người tiếp tay ngày xưa phải trả cái họ đã vay với dân tộc VN nầy....
           Xin lỗi các bạn và LH, anh LNT KC có quen và khá thân vì hồi đó KC học hai bên VK và SP, anh Thanh hay giúp KC lấy cours tủ hay đề tủ, đôi khi cũng trật lất nhưng KC vẫn quý anh qua bên SP thì anh em gặp nhau chỉ ...cười cười vì KC biết anh có...bồ ở đây sợ hiểu lầm, nhưng cái điều quan trọng nhất là anh có liên hệ với nhóm "Bộ ba chân vạc" của KC là A.M, KC và NĐ, vì lớp mình có 35 "em" nhưng những "em nữ SV" thường hay "tẩy chay" nhóm KC, cho nên khi thầy Mục cho thuyết trình về Ngô Tất Tố, ai cũng giành tác phẩm hay và dễ, chừa lại "Giông Tố" của Vũ Trọng Phng cho nhóm KC, lúc đó anh Thanh khg hiểu sao "bơ vơ" thế là anh trưởng lớp cho biết, anh gá tên thành 1 nhóm, nhưng bài làm do ba đứa, còn anh ký tên, góp mặt khi thuyết trình và lo.....biểu tình !! (Không biết Ánh Minh và Ngọc Đoàn còn nhớ hay quên rồi, ngay cả lúc đi học bộ ba mình đã gặp giông tố rồi !!)
           Sau đó thì các bạn biết kết cục của nhóm "Giông tố": anh Thanh mất, AM, KC, NĐ 3 đứa 3 nơi, may mà được gặp lại nhau, vui buồn có thể tâm sự, vui vô cùng và an ủi vô cùng !!
           Thú thật mấy lúc sau nầy mình như bị stress dị ứng lắm và có lẻ trở thành thành phần thứ ba nghĩa là đứng ngoài cơn lốc xoáy của thời cuộc muốn "Tam Không". Tam Không của mình là : Không giận, không oán, không thù, chấp nhận cái "Vô Thường" của mọi việc, và đón nhận cái quả do mình gieo (nếu có từ kiếp trước). LH biết khg gia đình mình mất rất nhiều rồi từ có thành không ! và chỉ mong thản nhiên được trước mọi việc sẽ đến và sắp đến !! Không oán hờn than trách...
       TT Obama qua mình không buồn không vui, không hy vọng cũng không mong chờ, cái ngó lơ của người bạn Đồng Minh xưa không khác gì Mặt Trận GP Miền Nam đưa dân miền Nam tới bước đường cùng !! Những ai bên đó có đôi khi cám ơn đất nước Hoa Kỳ dung nạp, nuôi nấng mình, cũng vì quyền sống người ta phải nói vậy chứ nhìn vào sự thật mấy chục triệu dân miền Nam lúc đó khổ biết kêu ai ? Chỉ biết cố và cố ngoi lên cũng không trách móc quân dân cán chình của VNCH đã bỏ chạy ! Và sau đó tiếp tục xin Mỹ nhận, Ông bạn Đồng Minh quý hoá !! Ba mình từng làm sở Mỹ ông cứ nói hoài, họ thực dụng và lịch sự, buổi sáng vui vẻ, buổi chiều khg hài lòng họ vẫn đuổi cổ mình không thương tiếc !
           Hôm nay tự nhiên muốn tâm sự một chút với các bạn lớp mình, nếu mình nói cái gì khác ý các bạn xin đừng chấp vì đó là sự suy nghĩ riêng của cá nhân mình thôi ! Nhưng mọi sự "Vô Thường" mà đến lúc những người tạo nhân phải nhận quả, đó là sự giận dữ khi lý tưởng của mình thất bại, sai một nước cờ làm hại cả dân tộc, đó là sự dằn vặt của lương tâm, sự trốn chạy không can đảm nhìn thẳng vào cốt lõi của sự việc...!
           Có bao giờ trong một phút nào đó chạnh lòng nghĩ về quê hương và dân tộc, các bạn có thắc mắc giờ đây những người còn "được" ở lại mưu sinh như thế nào, cuộc sống chật vật ra sao chưa, hay chỉ lại nghĩ đến cái "lý tưởng" xa vời....Và lý tưởng chỉ là hai chữ treo trên cao để nhìn ngắm mà suốt cuộc đời mấy ai dễ với tới ?!
             Cầu chúc mọi người an lành như đã từng được an lành trước 1975, vì lúc đó dù chiến tranh nhưng chưa có Bác và Đảng !! 
NM Phan thị Ngọc Diệp

Cầu an hay cầu ăn ?!
          Chiều hôm qua là ngày 23/2 tức 16 âm lịch tháng giêng, cũng giống như mọi năm khu phố 4 nơi tôi cư ngụ lại tổ chức lễ Cầu An, cầu cho quốc thái dân an ?! Đây là năm thứ 10 tôi ở đây và cũng là lần thứ 10 tôi chứng kiến...bằng âm thanh !
           Từ 2g trưa là ban tổ chức đã rộn ràng làm sân khấu thử loa bằng những bài hát Xuân, năm nay có mạnh thường quân tài trợ đội lân....
            Chiều mát 5g thì khai trống thúc giục rôm rả, sau màn giới thiệu khai mạc, có đủ quan viên, toàn là "chủ tịch" khu phố, tổ trưởng, CA khu vực....Sau màn đọc sớ tế lễ múa lân là màn văn nghệ "cây nhà lá vườn" của các ông bà lớn tuổi kiêm lớn chức, loa vặn lớn cho bàng dân thiên hạ thưởng thức những âm thanh tuột dây cót nghe thật chướng tai, có cả hợp ca của các bậc lão thành tiền bối ! Mà ngày xưa đáng lẻ đến tuổi nầy ngồi nghiêm nghị trong nhà cho con cháu quý trọng
             Ban đầu cho phải phép trước đại diện địa phương, các ông bà ca "nhạc đỏ" dĩ nhiên đầu tiên là quốc ca chỉ 1 bà hát nghe buồn ngủ và tiếp theo 1 loạt bài hát ....chống Mỹ như : bọn giặc Mỹ còn đây...., pháo anh trên đồi cao nã vào đầu giặc Mỹ, bác đang cùng chúng cháu hành quân....dĩ nhiên lại chống Mỹ ....!!
           Thật là buồn cười và mỉa mai khi hàng ngày trên mạng xã hội đưa ra hàng loạt tin mới TQ xâm chiếm biển Đông, Thủ tướng NTD yêu cầu Mỹ cương quyết can thiệp mạnh hơn ở biển Đông ...
             Mỉa mai hơn là cả hai tổ trưởng, tổ phó tổ dân phố của tôi không có mặt, người dân dến lèo tèo thắp nhang , sau đó mới là phần ca nhạc chính của ông bà già, họ ca toàn nhạc "Sến" và nhạc tình cảm, tôi không bao giờ ghé mắt xem vì nó chỉ là một trò lố bịch, 1 cái cớ cho thiên hạ có dịp thu tiền ăn uống, ca hát, cháu trai đi làm về gần 11g đêm thấy giờ đó mà trên bàn vẫn còn đầy ắp những đĩa thịt quay, thức ăn ê hề
           Ôi thật mừng cho cô hồn được dịp thoả thuê no say ?! Chỉ có lên đây 1 quận mới xa trung tâm thành phố mới có thiên đường ăn uống và ca hát như vậy, và có lẻ ở đây toàn dân tứ xứ đa phần là Bắc 75 và Trung kỳ mới con cháu Bác cho nên...dốt thời sự cứ nhớ về năm 75 mà quên thù địch của mình bây giờ là ai, cứ nhắm mắt ăn và hát ....sau khi ra mắt cho có lệ vài bản nhạc ....buồn !!!....
            Thực trạng lạc hậu của cán bộ già và trẻ là thế đấy, giặc tới thì hay chứ cầu ăn cứ cầu !!
NM - Phan thị Ngọc Diệp