Thứ Năm, 15 tháng 4, 2021

NTV 77 - Đoạn đường đi từ biển Tân Thành qua cảng Vàm Láng

Bên ta là biển rộng,
Bên ta là biển rộng,
Sóng dập dềnh đẩy đưa...
Gió rì rào kẻ lá,
Đường vào thôn vắng thưa !

Thuyền ai đang phơi nắng,
Hay chờ chuyến đi xa...?
Một mình trên bờ vắng,
Càng nhớ biển thiết tha !!

Tình cờ biển lấn bờ,
Bao gian nhà tan tác,
Biển giờ đây mới hiểu..
Bờ thẩn thờ chơ vơ !
NM

Đoạn đường đi từ biển Tân Thành qua cảng Vàm Láng
Sau khi" thị sát" biển Tân Thành, hai cô cháu hỏi đường đi qua Thị trấn Vàm Láng nơi có cảng cá có thể được xem là cảng cá lớn nhất của Gò Công
Con đường nầy cặp sát bên Đồn Biên Phòng biển Tân Thành, một con đường giống như đường nội bộ chưa được hoàn tất hãy còn lởm chởm đá xanh nhỏ, hôm nay trời nắng gắt, chỉ gần 10g sáng mà ánh mặt trời thật chói chang làm chùn tay "phó nhòm" lão niên, chỉ biết nhìn cảnh thật rồi nhắm nhắm đưa điện thoại lên bấm đại vì thế có vài tấm không rõ và vị trí không chính xác !
Thật là vui khi bắt gặp bên tay phải của mình là biển rộng, sóng vỗ rì rào không một bóng người, duy nhất chỉ có ghe thuyền dập dềnh ngoài xa, bên trái lại là thôn xóm đồng ruộng nhưng đa phần là ao nuôi tôm vì gần biển hệ thống dẫn nước vô thật dễ dàng, và tôm chắc hẳn là tôm của biển mặn?
Hình ảnh thân quen mà vui nhất là chiếc thuyền thúng của ai đó đang phơi nắng trên bãi cát ! Và suốt trên đoạn đường kế tiếp tôi chỉ nhìn thấy duy nhất một chiếc thuyền thúng đó mà thôi, đặc điểm chiếc thuyền thúng nầy khá ngộ nghĩnh là nó được bao bọc một lớp vỏ giả da bên ngoài
Nguyên cả con đường từ Tân Thành đi Vàm Láng chỉ có một đoạn vài cây số được ciment hoá và bên phía biển người ta đã đóng những cọc vuông bằng ciment đúc để gia cố bảo vệ bờ biển bị xói mòn, có từng nhóm nhân công đang làm việc miệt mài giữa trời nắng chang chang, hy vọng sang năm con đường nầy sẽ hoàn chỉnh, cảnh quang nơi đây nên thơ thoáng đảng. Thỉnh thoảng lại có một nhóm thanh niên trẻ đang dừng lại bên đường selfie, nắng và lười cho nên không ghi hình lại, khuyết điểm lớn của tuổi tác là đây!
Nhìn kỹ trên sóng biển gần bờ có những dãy cát nhỏ nổi lên kết hợp với rác hãy còn tồn lại nhất là các cây cọc còn ngổn ngang chợt nhớ ra rằng sóng biển đã lấn bờ vô tình xoá đi một số nền nhà ven biển !!
Qua hết biển và cánh đồng thì bắt đầu xuất hiện một số nhà cửa san sát nhau, đi tiếp một đoạn nữa lại nhìn thấy trước mắt hình ảnh cái cổng chào với bốn chữ "Thị trấn Vàm Láng" 
Thật là vui và hào hứng vì thị trấn ở đây khá sung túc nhà cửa khang trang, thôi thì nhanh chóng đi tìm Lăng Ông Nam Hải, cảng cá Vàm Láng và Miếu Bà chúa xứ đi nhé, còn dự lễ Nghinh Ông xin hẹn năm sau !!
NM Phan thị Ngọc Diệp
 

Thứ Tư, 31 tháng 3, 2021

NTV 76 - Bà cụ bán rau ở chân cầu Bến Lức

Gánh Hàng Rong

Thương sao
Tuổi già thân mãi long đong,
Tự thân nuôi miệng còn mong giúp người
Thương sao luôn nở nụ cười,
Âm thầm buôn bán rau tươi một mình!
Phong trần số kiếp linh đinh,
Nắng chiều soi rọi bóng mình với ta...
Mai kia mắt có nhạt nhoà,
Xin đừng rơi lệ lúc xa lìa đời..!
NM
 Bà cụ bán rau dưới chân cầu Bến Lức
Chỉ còn hai ngày nữa là chấm dứt mùa Vu Lan Tháng bảy 2019, ngày lại ngày qua nhiều chuyện và biến cố xảy đến, nhất là điều kiện sức khoẻ không ổn định của "tuổi già" đã làm chậm đi biết bao nhiêu việc muốn làm, thích làm và cần làm.
Người bạn yêu quý và giúp mình đắc lực nhất là cặp mắt thì theo quy luật của tạo hoá nó cứ....ứa lệ ! Cũng ngộ giờ chỉ cười mà mắt thì khóc như vậy , có lẻ cuộc sống của mình và người chung quanh hãy còn "cười ra nước mắt". Mặc kệ chuyện đời cười kiểu gì cũng được miễn là....cười thôi, nhất là còn hai bạn trong bộ ba nầy chưa "phản đối" mình đó là khối óc và đôi tay, còn óc hơi hơi minh mẫn để nghĩ ra chuyện nầy chuyện kia và còn đôi tay lóc cóc lên mạng là tốt rồi, nhưng bộ ba nầy cũng bắt đầu "mè nheo" rồi đây !
Bộ ba nầy mình thường ví von là Tôn Ngộ Không là bộ óc tình toán, suy luận đôi khi cũng....quá khích, đôi tay là Sa Tăng, sư huynh sai đâu đánh đó, còn cặp mắt là Trư Bát Giới thích nhìn ngắm cái hay cái đẹp "cuỗm" đem về Blog, nhưng tất cả còn phụ thuộc Đường Tăng là trái tim của mình, bởi vậy luôn cầu xin trái tim luôn có nhịp đập bình thường và luôn thắm đỏ tươi nhân hậu !!
Hai ngày cuối nầy bỗng nhiên triết lý lẩm cẩm, nhưng chủ yếu là muốn viết về bà cụ bán rau, hình ảnh có, tình cảm có, những gì muốn viết cũng có tuy ít và đơn sơ nhưng rất chứa chan của người viết dành cho bà, một bà cụ bán rau dưới chân cầu Bến Lức bình thường và "khác thường" so với biết bao hình ảnh các cụ bà bán rau trên mạng !!
Năm 2014 sau khi mỗ lần thứ hai thì hai cô cháu thường đi chơi hơn nữa, nhất là về miền Tây, mấy năm trước thường đi mỗi tháng một lần về miền Đông, tất cả các chuyến đi đều bằng xe gắn máy và đi trong ngày để có thể ghé bất cứ nơi nào có cảnh đẹp mà mình thích chụp và lưu lại, nhất là ăn những món ăn hấp dẫn nữa
Trong những chuyến đi như vậy có hôm trời chuyển mưa phải trở về sớm cho nên trời hãy còn sáng, thường thì khi đến cầu Bến Lức chỉ hơn 4g chiều. Nói với cháu thôi thì mình đi đâu thấy ai nghèo hiền lành già cả mà mua bán mình "ùng hộ", và hai cô cháu chỉ thấy duy nhất bà cụ bán rau nầy "nghèo" nhất, lần gặp đầu trước mặt bà chỉ vỏn ven duy nhất là cái mâm móp méo để lơ thơ vài bó rau lang và rau muống...bà không có tiền mua sẵn bao xốp để đựng rau, có ai mua bà lại xin bao của cô bán kế bên! Bà cụ nhỏ bé lưng còng và cái mâm rau nghèo nàn lọt thỏm giữa khu "chợ nhóm" nhỏ trông thật đáng thương !!
Khi Ti tấp vào, nói với bà con mua hai bó rau lang thôi, nhà ít người lắm và đưa tiền cho  bà, nhìn biết tiền dư bà lật đật thối, tôi nói bà khỏi thối con biếu bà !! Nỗi vui hiện rõ bà vội đứng lên chỉ để ôm tôi cám ơn và chúc lành cho "hai con"với nụ cười tươi
Giờ thì mới nhận ra ngoài nhỏ con lưng lại còng, cho nên vòng tay của bà cũng thấp phải cúi xuống mới gần bà, lúc nhìn gần lại nhận ra cặp mắt bà tròn xoe đen lánh mang ánh vui chứ không ảm đạm buồn phiền..
Cứ như thế gần hơn năm năm rồi, biết bao lượt qua lại nơi chân cầu Bến Lức hai cô cháu về đến gần đó là đã ngóng nhìn bà từ xa...
Mỗi lần một lời hỏi thăm được biết bà cũng có đông con cháu nhưng quá nghèo không thể nuôi bà, ban đầu bà đi cắt rau trong vườn ôm mâm đem ra đây bán từ sớm cho chờ công nhân và người tan sở ghé mua, phải bán sớm hơn người ta chứ không cạnh tranh nỗi 
Lần lần mâm rau của bà nhiều hơn, đa dạng hơn cái mâm cũng mới và lớn hơn có lẻ chiến dịch dọn dẹp bán tràn lan đã giúp bà, người ta thấy bà vừa già vừa còng lại nghèo không ai nỡ đuổi !! Tôi nói với Ti nhất định con phải ghi lại hình của bà để có thể bày tỏ cảm nghĩ của mình và cũng để giúp bà !
Lần gần đây khi đi Sa Đéc trở về ghé bà, bà cũng vẫn ôm tôi chúc lành hai cô cháu, nhưng nhìn vào đôi mắt bà tôi đã thấy nó trở nâu duy nụ cười vẫn luôn nở trên cái miệng nhai trầu móm mém !! Tôi hỏi bà bao nhiêu tuổi bà nói ra thì mới biết bà chỉ hơn mình có 5 tuổi mà già nua tưởng chừng trên dưới tám mươi...
 ****
Trên đường về cứ suy nghĩ về bà, về đôi mắt hơi đục, về nụ cười dễ thương nhưng buồn vì chợt nghĩ ra suốt thời gian qua biết bao lần ghé bà và dường như bà khg nhớ đây là "người quen" và điều thứ hai là cho dù mắt trong hay đục bà vẫn chúc "gộp" chung là "Chúc hai con luôn may mắn dồi dào sức khoẻ"
 
 Nói với cháu điều nầy Ti rất ngạc nhiên vì bà chỉ bằng tuổi chị bạn lớn trong lớp ngày xưa, Ti còn thắc mắc là từ lâu nó ngạc nhiên sao bà lại goị gộp hai con...Tôi nói vui chứ sao, như vậy tôi trẻ bằng Ti...Và giống như trong Phật pháp chúng sinh tất cả đồng đẳng không phân biệt cảnh giới giàu nghèo...cũng như khi tôi và cháu quy y thì cùng một sư phụ và cùng gọi là Thầy như nhau, cả hai đều là đệ tử của Thầy, Ti  im lặng mong rằng cháu hiểu và không nghĩ giờ mình bắt đầu lẩn thẩn giảng đạo.
Dưới ánh nắng chiều chói chang hình ảnh bà cụ bán rau còn lại một mình bên đường là một hình ảnh thân thuộc và là tấm gương lạc quan lúc nào cũng cười tươi, tự thân nuôi mình và giúp đỡ con cháu
Mong sẽ còn gặp bà rất rất nhiều lần hơn nữa, chúc bà luôn chân cứng đá mềm, mua may bán đắt...
Cứ nghĩ đến có một lúc nào đó đi ngang qua đây không thấy bà chắc hai cô cháu sẽ buồn lắm !
NM Phan thị Ngọc Diệp
(Những hình ảnh bên đường)