Hiển thị các bài đăng có nhãn Từ thiện. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Từ thiện. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 14 tháng 1, 2021

NTV 67 - Buổi chiều ở mái ấm An Lạc chùa Pháp Tánh(12/1/2021)

Tìm chút tình thương bao xót xa,
Trẻ thơ bé nhỏ biết đâu là,
Người dưng kẻ lạ mong gần gũi ?
Một cái ôm gần sao thiết tha !
NM
Buổi chiều ở mái ấm An Lạc chùa Pháp Tánh(12/1/2021)
Khởi hành từ nhà hơn 4g sáng đi Gò Công đến 9g30 thì quay về Sàigòn ăn cơm, nghỉ ngơi để chiều đi thăm các bé ở mái ấm như đã hẹn trước. Đây là lần đầu tiên đi từ thiện vào buổi chiều, buổi sáng trời lạnh bao nhiêu thì buổi chiều hanh nóng bấy nhiêu có lẻ do ánh nắng mặt trời chiếu và cũng vì xe cộ đông đúc. Buổi chiều mái ấm yên ắng hơn, nhìn vào phòng tiếp khách phía sau chùa thấy sư cô đang tiếp một cụ bà lớn tuổi đành đợi cho xong câu chuyện, hai cô cháu cùng chuyển số quà nhỏ nhoi vào bên trong phòng, đã dặn Ti lúc còn ở nhà lần nầy chỉ chụp vài tấm ảnh có hình các bé, không cần ghi lại ảnh của mình làm gì..
Hết khách xong thì sư cô lại bận rộn lo cho hai bé khác bệnh đi khám bác sĩ, vì vậy hai cô cháu xin xuống thăm các bé một chút, lần nầy các cháu nhỏ xíu đang ngủ, các cháu lớn hơn chơi trong sân, có bé còn đang được đút cơm, thấy có người vô thăm các cháu mừng lắm chạy lại ôm chân Ti đòi ẵm, Ti một tay cầm điện thoại selfie, một tay bế bé, thế là hai bé khác cùng chạy đến ôm chân đòi bế, hai đứa ôm chặt nhất định không rời, nhìn cái đầu không tóc của bé sợ quá lo rủi nó đeo tuột tay thì khổ, Ti dụ đứa đang ẵm xuống để thay phiên bế hai bé kia nhưng cháu nhất định không chịu, thế là phải đứng một chỗ cho hai bé ôm chân, thật là dễ thương và cũng dễ mũi lòng! Nói với Ti thôi đừng tự selfie để mình chụp hình Ti đang bế cháu, vì đứa bé cứ ôm chặt không chịu rời sợ rơi điện thoại, quên không hỏi Ti bé gọi Ti là gì Ba hay Chú, và cũng quên hỏi tên của mấy con là gì, thật là sơ suất ?!
Loay hoay chụp hình cho hai chú cháu xong thì đến phiên mình bị một bé nhỏ hơn, bé chạy tới giơ hai tay dựa sát vào chân nài nỉ "Bà ẵm con đi !" Bé cứ níu tay lặp đi lặp lại thật tội nghiệp, thấy vậy đành cúi xuống định nâng bé lên để ẵm, ai ngờ cháu nặng hơn mình tưởng và đành nói với cháu bà không ẵm con nỗi !! Đứa bé cứ ôm chân rồi níu tay luôn miệng lặp đi lặp lại câu "Bà ẵm con đi" ! Nghe sao thương cảm và tự trách mình không thể ẵm cháu, trao cho cháu một chút tình thương mà cháu rất cần....
Cố gắng lắm hai cô cháu mới rứt ra được để ra về, đứa bé đòi ẵm có lẻ là đứa trẻ ngoan và tình cảm, bé đứng canh cánh cửa để mở và đóng mỗi khi có khách ra vô thăm, đứa bé nhỏ xíu chỉ vừa mới nói sỏi mà thật tình cảm, sự khát khao đó mình lại không đáp ứng được thật là buồn !!

Chào sư cô ra về vì thấy cô còn bận việc, khi Ti chở chạy ngang qua nhìn vào sân thì cháu bé vẫn còn đứng đó nhìn ra ngoài và xe chạy qua bé lại chạy ra sát hàng rào ngó theo !!
Quả là nao lòng muốn rơi nước mắt, trong những đứa bé trong sân chỉ có mỗi một mình bé nhìn theo mình, cái duyên trong cuộc đời là đây và không phải duyên nào mình cũng có thể đáp lại, thôi thì cố gắng thỉnh thoảng nếu có thể lại vào thăm Mái ấm, và thật ra không biết có còn nhận ra bé nữa không nếu bé không chạy tới ôm chân mà nói "Bà ẵm con đi "
Sao người ta dễ dàng vứt bỏ con mình thế nhỉ ? Và tại sao mình lại nhiều cảm tính như vậy và có lẻ khó mà quên câu đứa trẻ mồ côi đã nói với mình "Bà ẵm con đi "mà mình thì lại không kham nỗi !!
NM Phan thị Ngọc Diệp

Thứ Năm, 7 tháng 1, 2021

NTV 61 - Một buổi sáng đi chơi và món quà từ thiện bất ngờ

Một buổi sáng đi chơi và món quà từ thiện bất ngờ
          Sáng 16/11 Ti báo tin khá đột ngột là ngày 17/11 Ti off nguyên cả ngày, Ti hỏi có dự định làm gì hay đi đâu chơi khg, những hôm Ti nghỉ cả ngày thường thì đi chơi xa một chút cho thoải mái giải tỏa những giờ phút kẹt xe ngột ngạt hàng ngày trong TP, hai cô cháu thường đi miền Tây, nhưng hiện tại triều cường đang lên đỉnh điểm cho nên khg dám đi miền Tây trong lúc này 
          Chợt nghĩ ra sao mình khg đi miền Đông, lâu rồi khg đi Tây Ninh, mấy hôm trước đám giỗ nội, xem TV thấy cảnh đồng bào bị lụt thật đáng thương, lòng rất muốn đóng góp một chút gì đó vì mình cũng khg giàu có hơn nữa đây là tháng có ba ngày giỗ mong ước nhân dịp này hồi hướng công đức cho hương linh của ba vị
          Nhắn tin hỏi thăm sư cô thì được biết thầy đã đi cứu trợ từ 7/11 rồi, đi từ thiện thăm em bé, người già thì quen bây giờ đóng góp giúp người bão lụt lại bỡ ngỡ nhưng đã quyết định thì phải làm thôi . Nói với Ti xem trên FB thấy trường An Lợi 3 ở Trảng Bàng TN vẫn còn nhận quà, tim ra số điện thoại để hỏi, gọi mấy lần không có ai bắt máy, nhưng thôi cứ "đi chơi" lên tới đó sẽ ứng phó, nếu có duyên và có tâm ắt sẽ thành !!
          Hai cô cháu ghé chợ Trảng Bàng mua lung tung chủ yếu là rau rừng, bánh canh, chè, bún, bánh ít trần....để nấu món banh canh Trảng Bàng vì có hơn bốn năm rồi chưa đi TN, lúc còn siêu thị Mộc Bài hai cô cháu hay đi mua hàng ở đó được miễn thuế, giá rẻ lại hàng ngoại, chưa kể đã hai lần viếng thăm Mái ấm Mây Ngàn...
          Mua rau và quà bánh xong thì có điện thoại của trường AL gọi, cô phụ trách rất vui và sốt sắng hướng dẫn mình mua nhu yếu phẩm như gạo, mì gói, nước tương. Thật là vui và bất ngờ vì cứ nghĩ không có duyên với lần từ thiện này, qua điện thoại cô hướng dẫn mình chỗ bán hàng. Mọi việc đều tốt đẹp, mua mì, nước tương và gạo thôi vì thật sự không biết có thành công như mình muốn hay không 
          Tuy là mua hai nơi nhưng cô bán mì đã sốt sắng chở giùm luôn phần gạo đến tận trường giúp mình..! Quả là ước mong của mình thành sự thật rồi

         Cô giáo H rất nhiệt tình và vui vẻ, cô cho biết đã vừa đi một chuyến về miền Trung, giờ thì cũng nhận quà thường xuyên để tiếp tục giúp đồng bào vùng lũ cùng đồng bào nghèo vùng biên giới.nhân dịp Tết sắp đến phải chuẩn bị ngay từ bây giờ..
          Cô H rất vui vẻ cô mong được mình hợp tác lâu dài, cô đề nghị mình thu xếp đi theo xe quà, đại diện trường phát quà giùm ...!!
          Thật ngạc nhiên và vui hơn mình nghĩ, có xin cô cho chụp lại phần quà nhỏ mình đóng góp, cô còn cho biết trường sẵn sàng tiêp nhận từng món quà nhỏ vì ở đây dân địa phương khg giàu có nhưng rất nhiệt tình nhất là phụ huynh của các bé
         Chia tay cô nhưng câu chuyện vẫn chưa dứt mà đành phải về thôi vì thấy cô khá bận rộn với công việc của trường, cô vẫn dặn vói theo nhớ sắp xếp đi phát quà đại diện giùm cô, rất vui nhưng vẫn chưa hứa với cô 
          Con đường từ ngoài quốc lộ vào trường mát mẻ và nên thơ, hãy còn đất rộng và vườn tược, chung quanh nhà cửa thưa thớt, khg ngờ trường nằm khá sâu trong thôn xóm mà học sinh cũng đông, hôm nay mọi việc đều như ý cũng mong sự hợp tác với cô sẽ được bền lâu 

          Trên đường về nhà gần trưa thật nhiều nắng, nắng nóng và chói chang, lâu rồi mới có ánh nắng như thế, con đường đi của Tây Ninh lúc nào cũng chan hòa ánh sáng Mặt Trời và tương đối ít xe nhất
Rất mong sẽ có dịp quay trở lại trường để đóng góp quà, để gặp cô giáo nhiệt tình, và gặp hai cô bán hàng nhanh nhẹn dễ thương
NM Phan thị Ngọc Diệp
(Nhân dịp kỹ niệm Ngày Nhà Giáo VN 2020)


Thứ Ba, 29 tháng 9, 2020

NTV 52 - Viếng thăm chùa Pháp Tánh và Mái ấm An Lạc (p1) và (2)

Phận Mồ Côi

Tạ ơn

Xin hồi tâm viếng Phật,
 Và hãy nh nơi nầy...
Ngày con chưa tròn tháng,
Thân sớm chịu đoạ đày !
Chưa biết buồn biết tủi,
Chưa cất tiếng than van...
Con đã vay ơn Phật,
Cùng những tấm lòng vàng....
***
Mai sau con có nên người,
Quay về chốn cũ nhớ thời mồ côi...
Xin con chớ oán than trời,
Hãy nhìn những tr mảnh đời như con .
Xin mang theo tấm lòng son,
Lại cưu mang giúp bé con như mình ...
Đó là vị nghĩa trọn tình,
Tạ công ơn đức dưỡng nuôi thiếu thời
NM 
Viếng thăm chùa Pháp Tánh và Mái ấm An Lạc (p1)
Ngày 25/9/2020 7g sáng hai cô cháu lên đường viếng thăm Mái ấm An Lạc ở chùa Pháp Tánh như đã quyết định, trước đó sáng 23/9 KC đã gọi điện cho sư cô trụ trì để hỏi thăm, KC có nói mình chỉ viếng mái ấm với tư cách một cá nhân bình thường, sư cô rất vui vẻ nhận lời chào đón, thế nhưng không hiểu sao qua đt KC vẫn thấy hình như cô có điều gì hơi lo ra...Không hiểu tại sao KC lại có cảm giác như vậy vì KC thường có trực giác khá chính xác !
Nhưng mà đã quyết định rồi vã lại KC có ấn tượng tốt với các bé hãy còn rất nhỏ mà KC chỉ mới nhìn thấy qua các bài và clip trên mạng. Ngoài ra chọn Mái ấm An Lạc vì có thêm mục đích là viếng chùa Pháp Tánh, nhìn địa chỉ thì nghĩ rất dễ tìm vì nằm trên QL 50 và mình thì về miền Tây qua lại biết bao lần rồi, nhưng mường tượng trong trí nhớ thì không thể nhớ nổi, thôi thì cứ đi vậy hy vọng sẽ là "Một Ngày Như Ý"
Tìm được chùa quả là không khó nhưng vì ngõ vào chùa nằm gần vòng xoay cho nên xe vượt qua không thấy nhưng nhờ chú ý nhìn tay trái cho nên thấy tấm bảng có tên chùa !
Sáng nay khi ngồi sau lưng Ti KC bất chợt nhìn một xe chạy qua mặt mình là xe xe 9 nút, rất vui và thắc mắc đây là một dấu hiệu vui sẽ gắp "người quen" hay "bạn" đây, thói quen nhỏ nhoi nầy KC có từ lúc hãy còn là SV đi học, nhất là mấy hôm đi thi trên đường đến trường hay nhìn số xe để "bói" xem hôm nay thi hên xui thế nào, kết quả đậu rớt ra sao ?
Hai cô cháu đến chùa thì đã thấy trong sân có sẵn mấy chiếc xe hơi rồi, nói nhỏ với Ti có lẽ vì những nhân vật nầy mà nghe giọng sư cô hơi lo ra chăng. Một chú đang làm việc trong sân hướng dẫn Ti chạy xe thẳng vô sân trong và chỉ chỗ để quà...
Thôi thì mình đến sau đành phải chờ thôi, nhất là trong sân chơi của của các em không khí thật rộn ràng, nhộn nhịp tiếng đàn ông xưng "Ba" hào hứng dẫn trò cho các bé...ngoài sân cũng có vài người đang ngồi họ nhìn hai cô cháu hơi có một chút tò mò !
Nói với Ti thôi thì "Đại gia dỏm" chờ đại gia thật xong rồi mình vào thăm các bé. Nhìn tổng thể chùa chưa hoàn tất hẳn nhưng trong ánh nắng ban mai sân vườn của chùa có một không gian rực rỡ và mát mẻ cho dù trên cây cảnh vẫn còn đọng lại long lanh những giọt nước mưa, vì mặt sân có những vũng nước nhỏ vì thế chỉ đi loanh quanh...trên cạn để ghi lại một số hình ảnh đẹp của chùa, hình khá nhiều cho nên đành phải chia bài viết ra hai phần, cả hai cô cháu cùng ghi hình nhưng KC sẽ chọn hình nào vừa ý để mời các bạn xem nhé
(Phần 1)
Những nụ hoa bé bỏng,
Những phận đời mong manh...
Thương em sao bất hạnh,
May còn chút phước lành...
Nương nhờ nơi Pháp Tánh,
Hôm sớm chốn Thiền môn...
Bên trong là cõi tịnh,
Ngoài kia trời gió mưa.
May sau duyên phận đẹp,
Đừng quên đây chốn xưa !!
NM

Viếng thăm chùa Pháp Tánh và Mái ấm An Lạc (p2)
Tuy hai cô cháu đi loanh quanh trong sân chùa, lạy Phật, chụp hình ... nhưng tiếng hoạt náo, vỗ tay cười đùa cùng với tiếng xưng "Ba" giòn dã của nhóm người đang vui chơi với các bé làm không khí thật sôi nổi, nó cũng khiến KC chợt nhớ lại những ngày tháng còn đi học TH ở GL, năm nào KC cũng được cô hướng dẫn cho làm trưởng ban Xã hội vì thế hay đi sinh hoạt chung với các anh bên Tổng hội sinh viên đi thăm Cô Nhi viện.Gò Vấp,..không khí cũng nhộn nhịp như thế, các anh mặt còn non choẹt cũng hát hò vỗ tay, xưng ba tay ẵm con tay dắt con luôn miệng ca hát, có các anh bắt một hàng ghế cho các bé ngồi để cắt tóc !! Các bé rất quyến luyến các anh khg chịu rời, một anh phụ trách 2,3 em...Các bé chỉ theo vài "chị" mà bé thích đó là các bé hơi lớn, chúng biết suy nghĩ, biết buồn, KC được hai anh em của bé Thái quấn quýt, hai đứa kể lể lý do tại sao phải vào đây hai anh em theo ra tận xe vẫy tay chào KC và vài lần sau đó KC có lên là hai đứa chạy ra đón...Từ đó đến nay KC cứ phân vân tại sao các bé thích các anh SV và bây giờ cũng vậy, phái đoàn có vài cô gái còn rất trẻ thế nhưng hoạt náo lại là những người đàn ông chững chạc ?
Cuối cùng thì hai cô cháu cũng được mời vào thăm các bé, KC đến chào sư cô và nhắc lại mình có điện thoại hẹn trước, sư cô nhớ và mời vào phòng trong thăm các cháu nhỏ hơn! Tuy đã đọc và đã nhìn thấy hình các bé trên mạng nhưng khi nhìn thực tế lòng không khỏi không xúc động...Từ sáng đến giờ lu bu quá KC chỉ kịp dặn Ti nhớ chụp hình cho các bé thôi, lần nầy Ti chụp rất nhiều ảnh có lẽ Ti thấy xúc động vì đa phần các bé nhỏ bằng lúc mình nuôi Ti, các bé lớn khá năng động Ti vừa đi ra chưa kịp cài cửa là đã lót tót chạy theo, trong khi KC nựng thì có vẻ lơ là...Mấy cô bảo mẫu thật sự tất bật với các cháu !!

Vui thì vui với vẻ ngây thơ tinh nghịch của các bé nhưng khg thể khg chạnh lòng khi nhìn hai đứa trẻ hãy còn nhỏ xiu đỏ hỏn nằm trong mùng lưới, đứa trẻ nào cũng xinh xắn, dễ thương, chúng quấn quýt theo Ti anh chàng có vẻ cảm đông cho nên nói nhỏ, nếu con không lập gia đình mà con khá giả con sẽ xin 1,2 đứa về nuôi !! Nghe cũng vui mà cũng buồn...Dặn cháu hãy suy nghĩ kỹ đó là điều tốt nhưng nếu nửa chùng mình thay đổi có con ruột thì cũng phải thương cháu như con mình !!
Cuối cùng thì sư cô và KC mới có dịp nói chuyện, sư cô cho biết đó là xe của các cán bộ chính quyền địa phương xuống thăm và cho quà các bé nhân dịp gần Trung Thu. hèn gì mình thấy xe 9 nút, hoá ra là mình hân hạnh gặp "bạn"... dân đây, KC nói với cô quà rất nhỏ nhoi nhưng hy vọng khi bài viết được các bạn đọc sẽ tạo thêm nguồn chia sẽ gánh nặng với sư cô khi nuôi dưỡng các bé tại Mái ấm An Lạc trong thời gian hậu Covid nầy, một thời gian mà kinh tế thật sự rất khó khăn đối với mọi thành phần trong xã hội hiện nay
Bây giờ mình mới "ngộ" ra tại sao các bé đa số thích nam hơn nữ chỉ vì bình thường những người nuôi dưỡng các bé đều là nữ, mẹ của nhiều con cùng răn dạy đủ điều lại chăm em nhỏ nhiều hơn cho nên các bé thiếu tình cha, bất cứ ai xưng ba là chúng ôm và theo dính, chợt hiểu ra điều nầy lại khiến lòng mình càng thương cảm hơn !!
Sư cô mời uống nước nhưng xin cáo từ vì đi đâu hai cô cháu cũng mang theo nước uống, và lý do chính là không hịểu sao mình vẫn thấy cô có gì lo ra có lẽ cần phải giải quyết công việc trong chùa, ra ngoài sân đợi Ti lấy xe, quay lại nhìn thì thấy cô tất bật đi rất nhanh từ trong phòng tiếp khách xuống dãy nhà của bé, nơi đó còn vài ba người thợ đang làm việc...!!
Quả là "Một ngày Như Ý" vừa được đi viếng chùa đẹp vừa thăm được các cháu bé thật dễ thương ngây thơ, vẻ ngây thơ khiến cho người thăm khá cảm xúc lẫn ngậm ngùi, lại có thắc mắc khác tại sao xã hội bây giờ có quá nhiều Mái ấm đến như thế ? Văn minh phát triển lệch lạc làm đạo đức của người phụ nữ suy giảm khiến người ta quên đi tất cả trách nhiệm lẫn thiên chức làm mẹ, đành bỏ rơi con mình, quẳng gánh nặng cho người khác chăm lo nuôi dưỡng, và các bé trong ngày lễ Vu Lan tháng bảy sẽ sớm cài hoa hồng trắng trên ngực áo....Thật buồn thay !!
(Phần 2)
NM Phan thị Ngọc Diệp