Hiển thị các bài đăng có nhãn Cảnh đẹp quê hương. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Cảnh đẹp quê hương. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 30 tháng 10, 2021

NTV 92 - Chùa Bửu Long và ngôi nhà thờ họ


Bên Bến Sông Buồn


Thương ngôi nhà cổ
Mù u chừ xanh lá,
Không còn hoa trắng khoe...
Chùm trái tròn xanh ngắt,
Xôn xao dưới nắng hè !!

Bến sông quê gió mát,
Đâu còn mái chèo xưa...?
Giờ máy ghe dồn sóng,
Phà đưa người qua sông !!

Thinh không chim ríu rít,
Chào đón nắng ban mai...
Bìm bịp kêu không ngớt,
Tìm bạn chừ quanh đây ?!

Lần đầu nơi quê cũ,
Ngắm nhà cổ ban trưa...
Lòng bỗng dưng xúc động,
Nhớ người muôn năm xưa !!
NM

Chùa Bửu Long và Ngôi nhà thờ cổ

 Chùa Bửu Long thuộc huyện Tân Bửu, quận Bình Chánh cũng cùng một nơi với quê hương bên nội của cha con Ti, chỉ hơi khác là chùa Bửu Long nằm bên này sông, nơi đây ban đầu là chỗ gởi hai hủ tro cốt của Bà cố và ông nội của Ti, ngoài ra còn có sẵn hủ tro cốt của ông Sơ là ông cả Hương, một hương chức cố cựu nổi tiếng giàu có nhiều đất ruộng ở quê hương Bình Chánh nầy !

Vị trí của chùa khá nên thơ vì từ con đường tỉnh lộ quẹo vào con đường đê tương đối rộng còn  phải đi qua một lối nhỏ bằng bê tông mới vào đến cổng chùa, hai bên là ruộng cũng có nhà và ao thả súng, sen .... Sau nầy tro cốt được dời đi hai cô cháu không có dịp viếng thăm chùa thường xuyên, lần ghé gần đây trước giãn cách thấy quang cảnh không còn như cũ, chùa đã được tu sữa lại không còn phong cảnh làng quê mộc mạc nữa !

  Dòng sông chia đôi bờ bên này bờ là chùa Bửu Long, bên kia bờ là đường vào nhà thờ họ

Chùa nằm kề cận bên sông có bến đò nhỏ để thuyền cặp ghé vào vì hai bờ sông chưa có cầu bắc ngang qua, người dân muốn qua lại hai bên sông đều phải đi bằng ghe máy nhỏ hay phà nhỏ, mỗi lượt khách lên phà đầy đủ, phà chỉ cần quay đầu lại là đến bờ bên kia! Ban đầu hai cô cháu chỉ biết viếng chùa Bửu Long những dịp Thanh Minh, lễ Tết...Tất cả những người liên quan đến dòng họ hai cô cháu chưa có dịp gặp mặt chỉ biết chút ít nguồn cội cha con Ti qua lời thầy trụ trì chùa này, thầy là người cố cựu ở đây nên rất rành về gia tộc của Ti ở quê và ở Sài gòn nữa...

Trong thời gian các hủ tro cốt còn lưu lại đây, cảnh quang chùa hãy còn thơ mộng và đậm chất chân quê, mỗi lần có dịp viếng chùa là thầy hay lưu lại trò chuyện thăm hỏi, mời thưởng thức những chung trà lá dứa rất thơm ngon, lúc đó các hủ tro cốt nắp chưa gắn kín lại không có hình và bảng tên, thành ra phải lục tìm hình cũ đi rửa ảnh, đặt bảng tên rồi lựa ngày tốt nhờ Thầy gắn hình và bảng tên giùm, dùng ciment trắng khằn nắp của các hủ tro cốt để phòng khi hủ ngã sẽ không bị đổ tro cốt ra ngoài !!

Theo lời thầy, thân nhân bên nội Ti vẫn còn ở đây nhiều, nhưng không hiểu tại sao người ta vẫn giữ nguyên tình trạng các hủ tro cốt chông chênh như vậy ? Khi biết mối liên hệ của cha con Ti với ông Cả Hương Thầy trụ trì rất có thiện cảm, thầy thường kể cho nghe những tin tức tranh chấp đất đai của "những bậc trưởng bối", hầu như người ta quên mất hãy còn sót lại chút máu mủ tình thân của người con gái cả của ông cả Hương !! ...Cứ như thế hai cô cháu âm thầm đi viếng bên nội Ti một thời gian khá dài ....Sau này Ti lớn lên lại tiếp tục chở mình đi viếng tro cốt ở chùa Bửu Long, tin tức dòng họ cũng chỉ biết qua thầy ở chùa....Mãi cho đến một ngày thầy trụ trì báo tin "bên kia" muốn gặp và liên lạc với hai cô cháu để nhìn "bà con" có lẽ vì người ta thỉnh thoảng cũng ghé chùa thăm tro cốt, khi nhìn thấy hai hủ tro cốt được gắn hình và bảng tên đầy đủ và nhất là sau khi tranh chấp phân chia ruộng đất xong hết thì mới bắt đầu nghĩ đến việc muốn gặp hai cô cháu để "nhận" bà con !

Tổng quan nhà thờ họ ngày mới viếng ở phía bên kia sông

 Theo chỉ dẫn của thầy hai cô cháu đã gặp bà con bên Ti, bà thím Ba đã vui vẻ tiếp đón và mời hai cô cháu đến dự đám giỗ "bà cố dì" là em của bà cố của Ti, căn nhà thờ họ lúc ấy cũng khá cũ nhưng còn được chăm sóc, nhà chỉ mở cửa khi cúng giỗ các bậc trưởng thượng, phần hương hỏa thờ phượng có lẽ thuộc về vợ chồng chú Ba Cao cho nên hôm đó Thím Ba mời tất cả bà con hàng xóm ở chung quanh đến dự rất đông, rất vui và thân tình nhờ không khí dân dã của làng quê, mọi người ở đây không chỉ là láng giềng mà hầu như  còn có liên hệ bà con gần xa với nhau cho nên hàng năm vào mùa nước lên, con trai chú thím Ba phải khuân vác tủ thờ, bàn ghế đi gởi hàng xóm vì nước tràn lan vào nhà ! 

Con đường nhỏ đi từ con đường đê vào hãy còn hoang sơ, nhà thờ họ nằm gần sông nhưng mặt tiền nhà lại quay ngang nhìn ra con đường nhỏ dẫn vào sân
Căn nhà thờ họ nhìn tuy cũ nhưng khá ấm áp, chung quanh vẫn còn có đủ các chuồng nuôi gia súc như gà vịt, riêng chuồng heo thì thím Ba cho biết đó là heo của hàng xóm gởi nhờ! Có cả hàng cây mù u giờ đang đơm trái....
Căn nhà thờ họ đông vui rộn rả hẳn lên, thím Ba tất bật chạy lên xuống sắp xếp và nấu nướng, bà con đến phụ cũng nhiều vì vậy mọi chuyện nhanh chóng hoàn tất để dọn lên cúng, và đây cũng là lần đầu tiên gặp mặt nhau cho nên việc giới thiệu thăm hỏi cũng khá nhiêu khê ! 
Riêng chú Tuấn, con trai duy nhất của chú thím Ba cũng khá thân tình, chú nói khi nghe thầy cho biết về hoàn cảnh của cha con Ti tuy khác dòng và trơ trọi nhưng đã được gia đình mình nuôi dưỡng cưu mang như ruột  thịt, chú nói câu chuyện nghe qua tưởng như chỉ có thể xảy ra trong phim ảnh mà thôi! Chú còn vui vẻ hoạch định sẽ sữa chữa ngôi nhà thờ họ nầy và di dời nhà thờ vào sâu trên bờ hơn để tránh ngập mùa nước lớn !!
Chuồng gà và chuồng heo vẫn còn nuôi gia súc, trong khi chờ đợi người lớn sắp xếp hai cô cháu đi tham quan ghi hình kỹ niệm
Trên sông ghe thuyền khá tấp nập, tiếng máy ghe xình xịch kết hợp với tiếng chim, tiếng cười nói sau bếp đưa ra tạo nên một khoảng không gian vui vẻ và thật gần gũi ! Bây giờ "người lớn" đã cúng xong là đến phiên con cháu cho nên hối Ti mang hoa quả vào bày cúng chung 
Lúc này sau bếp thức ăn đã xong hết cả rồi, mọi người đang chuẩn bị dọn lên cúng cho kịp giờ ăn trưa, tội nghiệp chú Hai Còn và chú Ba Cao coi bộ vui lắm, riêng chú Hai cứ áy náy sợ hai cô cháu cảm thấy lạc lỏng không vui! Nhìn Ti nó vẫn không nói gì vì là "phận" nhỏ nhít nhưng nghĩ chắc là cháu cũng vui giống như lòng mình đang vui vì hôm nay Ti đã biết được bà con bên nội của mình, không cần ruộng đất thừa kế, cũng không cần ngôi nhà thờ tự uy nghi mà lòng vẫn cảm thấy ấm áp vì đã tề tựu về nơi đây dù chỉ một lần cho biết cũng đủ thỏa nguyện
Không hiểu tại sao mình lại có ý nghĩ khá nông nổi và bi quan như vậy nhỉ ?!
Thời gian sẽ trả lời cũng như một câu hỏi lớn hiện ra trong đầu là không biết tương lai hai cô cháu sẽ được viếng nơi đây bao nhiêu lần nữa, sự tản mác của dòng tộc, một phần lớn con cháu đã lưu lạc tha hương, nhóm con cháu còn lại đây chỉ  vừa đủ ăn, đủ mặc là quý lắm rồi....Nhưng mọi chuyện giờ đã an bày, chỉ mong người đứng ra đại diện thờ tự sẽ có đầy đủ phúc đức hữu duyên mà lưu giữ ngôi nhà thờ tự cùng mảnh đất hương hỏa cuối cùng của dòng họ gia đình Ông Cả Hương được trường tồn với thời gian !!
Chỉ cầu xin được bấy nhiêu thôi, xin còn được trở về ngồi dưới bóng mát của cây mù u trong vườn, nghe tiếng chim ríu rít trên cao, tiếng bìm bịp gọi bạn trên sông hòa cùng tiếng máy ghe xuôi ngược mà ngậm ngùi tưởng nhớ một thời gia đình còn sum họp và sung túc ...!
NM PTND

 


Thứ Năm, 7 tháng 1, 2021

NTV 58 - Đi chơi Đà Lạt tháng hai 2020

Những Bài Hát Hay Nhất Về Đà Lạt Đà Lạt Hoàng hôn


Hơn mười năm rồi quay trở lại,
Đà Lạt giờ vui hơn lúc xưa....
Đi tìm, tìm mãi sao không thấy,
 Mimosa vàng bay trong mưa ?
NM
Đi chơi với các cháu tối 10/2 ở Đà Lạt
Bắt đầu khởi hành ở SG lúc 8g sáng và đến Đà Lạt hơn 2g chiều, bây giờ các hãng xe đò rất chịu khó chìu khách, họ có xe trung chuyển đưa khách từ bến xe đến tận khách sạn. Sau khi nhận phòng xong Ti thuê xe gắn máy cũng ở tại khách sạn đó và hai cô cháu đi dạo phố Đà Lạt liền.....Khoáng 5g thì quay trở về khách sạn chờ hai đứa cháu tới 
Cũng gần 6g hơn hai đứa mới đến, nói đủ thứ chuyện trên đời nhưng cũng phải tạm dừng đi ăn vì mọi người đều đói bụng. Bữa ăn thật là vui và ngon miệng, sau đó bốn cô cháu đi dạo chợ đêm Ngọc và bạn cười đùa lia lịa, cuối cùng Ti rủ đi ăn mì chỗ quen nữa xong rồi còn đi uống sữa, chắc Ti nghĩ tội nghiệp Ngọc lần đầu tiên ăn Tết ở xa nhà. Ngày còn nhỏ hai đứa rất thân nhau đi học chung một trường Tiểu học, mình chạy xe Chaly chở N ngồi ở trước Ti ngồi phía sau bây giờ lớn hết cả rồi mỗi đứa một số phận khg biết tương lai như thế nào
Mấy đứa ưa thích hàng bán nón con nít và người lớn có hình thú, thử lung tung, ba cô cháu đứng ở góc hình bên phải

Ăn món nướng xong, đi dạo chợ rồi lại ăn mì ở góc phố...Cuối cùng là uống sữa nóng hoặc cà phê, Ti nói chủ quán đổi dĩa bánh thành hai hộp bánh su và mỗi bên giữ một hộp, Đà Lạt lạnh cho nên hộp bánh khi đem về để ngăn mát mà nhân bên trong cũng đông lại. Tuy nhiên thời tiết lạnh ăn cũng vẫn ngon 
Nhưng thôi chỉ nên nghĩ đến hiện tại và an trú trong niềm vui trước mắt. Trời hết Tết nhưng lòng mình đang Tết vì thấy các cháu vui và cảm động ... Năm nay Tết thật sự kéo dài. !

Buổi ăn tối ngày 11/2 của bốn cô cháu tại quán quen của Phương và Ngọc
Đây là quán chuyên về món bò nướng ngói, có lẽ hai đứa muốn chiêu đãi hai cô cháu ở SG, P đề nghị ngoài món nướng chính thêm món bò nướng lá lốt, dĩ nhiên có salade trộn, cơm chiên cá mặn và thêm món gỏi dồi trường, tuy là 5 món nhưng xứ lạnh, đói bụng thì cũng hết veo !! Hai bên giành nhau trả tiền và cuối cùng thỏa thuận chia đôi cho cháu vui.. 
Ti rủ đi uống cà phê An, quán cà phê nhỏ xinh nằm trên con dốc cao, ở đó có thể nhìn xuống ngắm con đường dưới phố trước mặt. Ngọc như con trai làm quen với "ông chủ" phụ trách giữ xe, đó là một người đàn ông trung niên cao lớn vui tính, thấy "bà già tí hon" ông ôm chầm thân thiện, đứng kế bên mình như chú lùn trong chuyện BT, Ti đã cao mà chú còn cao hơn chú nói mẹ con cũng có hơn 1m50, có lẽ chú nhớ mẹ, mình nói ngày trước mình cũng trên 1m50 giờ loãng xương, lớn tuổi còn ...lùn hơn nữa !! 
Một buổi tối vui vẻ, ấm áp và đầy thân tình, mình đã được một người dân Đà Lạt ôm thật thân ái, lâu rồi mới ngồi uống cà phê sau mấy chục năm, một quán khá yên tĩnh, dễ thương, lịch sự, khách ngoại quốc ngồi xen chung với khách Việt Nam... Nhờ vậy mới tâm tình được với các cháu vì trưa mai mình và Ti về SG rồi, Ngọc muốn xin nghỉ buổi sáng để đi chơi với cô nhưng mình khg cho và nói đùa ráng làm "canh" lãnh lương 
Xuống hết con dốc rồi lại lên con dốc, hai đứa chưa chịu về mình phải hối về nhanh vì đã hơn 10g30 đêm mà đường còn xa phải qua hết đèo Prenn mới tới nhà, hai đứa hẹn lãnh lương xong sẽ về SG liền thăm ba, gật đầu cho cháu vui nhưng trong lòng thương cảm giá mà nó còn có mẹ .....!
NM PTND
 
 

Thứ Hai, 21 tháng 9, 2020

NTV 51 - Viếng nhà cổ ba miền Phước Lộc Thọ (1) và (2)


Đón Xuân Này Nhớ Xuân Xưa

 
 Tìm lại chút hồn xưa (1)
Xuân vẫn đến trên khắp miền đất nước,
Buớc chân về mà lòng bỗng bâng khuâng....
Nhớ ngày xưa người chinh chiến bao lần ?
Chiến trường ấy biết ai còn ai mất ?!
 
Thương người xưa với tình thần bất khuất..
Đem sức mình kiên quyết giữ non sông,
Yêu quê hương bằng tất cả tấm lòng !
Mấy ai nhớ thuở anh hùng vị ngộ ?! 

Nơi chốn xưa vẫn là nơi cổ độ,
Nếp nhà xưa hoang vắng giữa chiều mưa...
Thời hoàng kim chừ vắng vẻ sớm trưa,
Thoảng theo gió lời thì thầm của lá !!
NM
         Viếng nhà cổ ba miền Phước Lộc Thọ  (P1)
      Sau khi đi viếng Phật Cô đơn ở Bình Chánh thấy trời hãy còn sớm Ti đề nghị đi viếng nhà cổ Phước Lộc Thọ ở Đức Hoà Long An
.     Đức Hoà. Đức Huệ ngày xưa là tỉnh Hậu Nghĩa một nơi trước năm 75 là chiến trường cũng khá ác liệt giữa quân đội VNCH và quân CS đa phần là Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, ngày đó còn là sinh viên hàng ngày nghe tin tức chiến sự cũng buồn, hoang mang cho viễn ảnh đất nước khi trận chiến ngày càng ác liệt, có lẻ vì thế mà không thích làm "Người yêu của lính" ! 
         Chuyện ngày xưa tuy nằm trong dĩ vãng nhưng nỗi kinh hoàng mất mát do chiến tranh đem lại cho cuộc sống bình an thì không thể nào quên, vì hậu quả sai lầm của anh em bắn giết lẫn nhau, sự tiếp tay của người dân khờ khạo miền Nam đã và đang còn là vết thương chưa lành trong tâm khảm mọi người trong đó có gia đình mình vì thế khi Ti đề nghị thì bằng lòng ngay, muốn nhìn xem tỉnh Hậu Nghĩa ngày nay có phồn thịnh như Thị xã Tân Phước Khánh ở Bình Dương bây giờ không ?  
         Hoá ra Đức Hoà vẫn còn phảng phất một nét gì chân quê và không khởi sắc phồn vinh như Tân Phước Khánh, TPK thay đổi hoàn toàn 100% từ làng quê hố bom trở thành khu du lịch, nhà máy kỹ nghệ....Tuy nhiên có lẻ vì thế hợp với khu nhà cổ Phước Lộc Thọ nầy. Khi hai cô cháu đến nơi thì thấy đang có vài nhóm người tham quan trong đó có cả người ngoại quốc, Ti thì thích chụp hình kiến trúc xưa cho nên dặn mình khỏi chụp để nó chụp rồi chuyển qua cho, nhưng cái nhìn và sở thích của hai cô cháu không giống nhau vì thế trong khi chờ Ti mua vé thì mình chụp tổng thể bên ngoài đã rồi sau đó kèm theo những hình ảnh, góc cạnh khác nhau mà mình ưa thích nữa...
      Tuy mang danh nghĩa là khu du lịch nhưng ngoài những trang trí đặc biệt của mùa Xuân ra thì tất cả các cảnh quang nơi đây đều mang sắc thái cổ điển, cây cảnh, đồ vật.... đều đậm vẻ đẹp u nhàn tĩnh lặng của không gian ngày xưa cũ, khiến cho khách tham quan khi vào đây cảm thấy tâm hồn như lắng lại !
      Đây là phần 1 do KC ghi hình, phần 2 là của Ti, quần thể nhà cổ nầy khá rộng lớn cho nên hình rất nhiều cũng nên chia ra cho đỡ....ngán !!

Tìm lại chút hồn xưa (2)
Tìm lại chút hồn xưa lưu dấu cổ,
Khiến cho lòng hoài niệm luống bâng khuâng....
Người đã khuất xa, cổ vật vẫn gần,
Tâm lưu luyến nhớ chuyện xưa tích cũ !!
Trăm năm trước ngàn năm sau có giữ ?
Chút hồn thiêng sông núi thuở bình yên....
Bao truân chuyên bao sóng gió triền miên,
Xin tất cả nghiệp duyên về với biển !
NM
 Viếng nhà cổ ba miền Phước Lộc Thọ (P2)
      Theo Ti vào hẳn khu nhà cổ, với con mắt không chuyên nghiệp thì không thể phân biệt kiến trúc của từng miền, không gian vắng người cho nên mỗi lần bước chân vào một ngôi nhà ta có cảm giác như vẫn còn ai đó lẩn khuất đâu đây, nhất là khi vào ngôi nhà chính thì thật thích thú và ngạc nhiên khi được ngắm chiếc tủ cẩn sa cừ, nói với Ti sao giống y chiếc tủ nhà bà cố, những chén bát cổ được cất trong tủ không khoá có vài món thật giống ở nhà của bà nội có lẽ sản xuất cùng một thời gian, tiếc là ngày nội mất ba chỉ đem về vài món làm kỷ vật

       Ti thì thích cái máy chụp hình cổ, còn mình khi sờ vào cái giường xưa mình như cảm nhận được hình ảnh của người đã từng ở đây và từng nằm ngủ trên chiếc giường cổ nầy, đặc biệt là gian nhà nào cũng như gian nhà nào không có hướng dẫn viên hay bảng chú thích cho nên nhà của ba miền trông vẫn giống như nhau ! Nhất là nhà nào cũng có tấm biển treo cao khắc chạm chữ Tàu, 3 chữ thì đoán được một, nhiều hơn thì 2 hoặc 3.... Chữ nho ngày nào của ba năm học SP và VK đã bỏ lại sau lưng hết cả rồi, có thương nhớ hay lưu luyến thì nó cũng chẳng thèm ở lại với mình !
       Theo như lời Ti "nghiên cứu" trên mạng thì khu làng cổ nầy rộng khoảng 10 hecta và được xây dựng từ năm 2006, ngoài hơn 22 gian nhà cổ ba miền ra du khách còn có thể tham quan vườn lan, cây cổ thụ, vươn thú và hòn non bộ, những tiểu cảnh nên thơ....

       Năm 2012, Làng cổ Phước Lộc Thọ được Sách Kỷ lục Việt Nam xác lập kỷ lục là nơi sở hữu nhiều nhà gỗ cổ, hoa văn phong phú, đa dạng nhất Việt Nam
       Bây giờ cũng còn không khí của mùa Xuân, dọc hai bên đường từ thị xã vào tới khu nhà cổ vẫn còn cắm cờ đủ màu sắc tung bay trong gió, trước sân khu nhà cổ mai vàng và cây cảnh vẫn còn khoe sắc thắm du khách không nhiều nhưng không vì thế mà ta cảm thấy quạnh hiu !!

      Đây là những hình ảnh của Ti ghi lại, có một số hình không post lên vì người chụp trong hình trông như bà bán vé số dạo, mà cũng đã quá nhiều hình ảnh rồi xin tạm biệt các bạn
NM PTND