Hiển thị các bài đăng có nhãn Cây trái quê hương. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Cây trái quê hương. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 8 tháng 9, 2021

NTV 83 - Cây Cát Lồi


Cây Cát lồi (Mía dò, nến đỏ,...) ở Gò Công,
Em đứng một mình trông cũng xinh,
Thương em số phận khá linh đinh...
Bên đường, bờ ruộng thân hoang dại !
Xin hãy yêu em với chút tình !! 
NM
Trong những lần về Gò Công tôi rất thích nhìn bông hoa dân dã nầy, tôi không muốn gọi là hoa dại vì nét đẹp trang nhã của nó, hoa có vẻ sang cả tuy mọc trên vệ đường nhưng không thua hoa cúc hay hoa vạn thọ hoặc chuối kiểng, rất nhiều lần muốn chụp hình để dành nhưng xe chạy qua lại lười không ngừng để ghi hình...
Hôm nay tuy đã vào thu nhưng có lẻ nhờ mưa, cây cối xanh mướt, hai bên đường các loại hoa nở thật nhiều nhưng thôi xin ghi lại hình ảnh những đoá hoa nở dọc bờ ruộng bên đường và duy nhất chỉ có bụi hoa nhỏ nầy thôi ! Tên của hoa là "Hoa đèn cầy" (Nến đỏ hay cát lồi)
Tôi đã trồng được cây nầy trong chậu trước sân, trồng được cây cũng là một kỳ công, thấy cây ở đâu ghé chặt đem về nhưng nó èo uột rồi chết, cuối cùng nhờ một ông và một cô ở Gò Công góp sức bây giờ cây cũng lớn nhưng ẻo lã và chưa có hoa đã vậy còn bị con đĩa đất ăn lá non hoài! Chắc phải ra tiệm thuốc Đông y mua củ về trồng cho chắc ăn....Bây giờ đi về miền Tây ngồi sau lưng Ti cứ nhìn hai bên đường tìm coi có bụi nào mọc hoang lại chặt thêm cây già mang về nhưng không thấy nữa
Cô ở Gò Công hôm lấy dao đào cho than phiền rằng cây đầy hoa rất đẹp vì nó mọc kế bên con rạch, nhiều phái đoàn ở SG về chơi ghé chụp hình, sau đó có mấy cặp đôi chụp ảnh cưới nữa, thế nhưng ông chủ garage không thích, ông cứ đốn bớt, và cuối cùng hai cô cháu khi về Gò Công đi ngang qua chẳng thấy cây đâu nữa !! Cây ngoài mặt đường làm đẹp cho cái garage tối tăm mà người ta cũng không chịu chẳng hiểu tại sao, dù rằng lá cây ăn được, nghe cô nói dùng ăn bánh xèo, cuốn thịt bò nướng hay xào thịt bò cũng ngon....
Bây giờ chờ thời thôi chẳng biết khi nào cây ra hoa vì khác thổ nhưỡng và thiếu ánh mặt trời, thôi thì cứ mong đợi đi vậy ....!! 
(P1)

Bao giờ trở lại con đường quê ?
Thương cả đường đi lẫn lối về.
Bao giờ ngắm được làng xưa cũ...
Hay chỉ là mơ trên bến mê ?!
NM
Cây cát lồi có hoa nầy mọc bên cánh đồng ruộng trên con đường tỉnh lộ đi về Bình Ân Gò Công, hoa đồng nội mà đẹp và duyên dáng có thua gì ai đâu, củ cát lồi còn là vị thuốc đông y sau này xem qua các video về món ăn miền tây mới biết lá cát lồi còn là loại rau đặc sản cuộn thịt bò nướng như lá lốt còn dùng với ăn bánh xèo, chả giò. thịt luộc...
Bây giờ thì không còn thấy cát lồi mọc ở hai bên đường về miền Tây như trước nữa, năm ngoái trên đường đi Thủ Đức có nhìn thấy một bụi cát lồi um tùm đầy hoa trên đường ray xe lửa, lúc đó nhân công đang dọn dẹp gia cố đường ray, cứ nghĩ là họ sẽ không chặt bỏ đi, hay ít ra chừa lại một chút mình sẽ ghé mang vài cành già đem về làm giống trồng thêm cho ra mầm cây nhỏ có dịp về Bình Chánh thăm mộ sẽ trồng ở đó cùng gốc cây hoa vàng đã già nhưng không ngờ chân đau, dịch bệnh bùng phát..!!
Có lẽ bây giờ cát lồi chỉ còn hiện diện trong những cánh đồng quê xa xôi, người ta không trồng nhưng lại hái về bán hay ăn, tuy dễ mọc và phát triển nhanh nhưng nếu đào lấy củ thì không bao giờ được ngắm hoa nữa trong khi đọt choại luôn có mặt chen chúc khắp nơi ở hai bên đường. hai bên bờ kênh, đọt choại còn bày bán cả ngoài chợ. 
Hoa cát lồi hiếm vì mọc trên đất.nhưng có một loại hoa đồng nội khác cũng đẹp và mọc tràn lan khắp nơi giờ cũng ít thấy đó là hoa lục bình, giờ cũng là đặc sản của các món lẩu trong quán ăn...
Trong thời gian giãn cách này hàng quán đóng cửa hi vọng với bản năng sinh tồn qua vài cơn mưa rào cát lồi sẽ phát triển trở lại, hoa lục bình rộ nở khắp nơi... Nhưng chỉ tiếc rằng mình lại bị "cấm cung" ở nhà thì cũng thế thôi đành lục tìm hình ảnh cũ nhìn ngắm cho đỡ buồn
Lắm lúc cũng tự hỏi sao mình chỉ thích hoa đồng cỏ nội đến như vậy như sao nháy, hoa sim, cát lồi, lục bình. ...Nhưng chợt nhận ra rằng tất cả những loại cây đó đều hữu dụng !!
Như vậy mình yêu thích chúng thì cũng hợp lý thôi (P2)
NM  Phan thị Ngọc Diệp
(viết tặng Thủy Grant)