Đi thập tự ngày 14 tháng bảy Vu Lan 2020 ,(P2)
Sự thay đổi của chùa Già Lam
Năm nay 2020 mọi chuyện dường như thay đổi không còn nằm trong quỹ đạo như trước nhưng khi xảy ra rồi lại cảm thấy sự xáo trộn nầy giúp mình hoàn chỉnh hơn và hợp lý hơn...
Bắt đầu từ chùa Hoà Khánh là nơi tập trung tất cả bài vị của gia đình, hai cô cháu lại quay về thời xa xưa lúc Ti còn đi học, viếng tất cả các chùa gần đó thuộc quận Bình Thạnh là gần đủ 10 chùa, nhưng vì dịch bệnh có chùa đóng cửa không tiếp khách, chùa mở cửa thì cũng không trang hoàng như mọi năm, không khí yên ắng và lặng lẽ, khách viếng lưa thưa cho nên Ti đậu xe ngồi chờ nếu nhìn lên chánh điện không có ai thì chỉ vái chào, xá các tượng Phật dưới sân.mà thôi..
Quẹo vào con hẽm dẫn vô chùa Già Lam thấy có người chạy xe vô ra....cũng mừng , lâu quá dễ chừng hơn 3 năm không ghé cho nên thật bất ngờ khi thấy diện mạo mới của chùa
Chùa thay đổi kiến trúc hoàn toàn , rộng rãi hơn và cổ kính hơn, tất cả kiến trúc đều bằng gỗ, tuy diện tích vẫn như thế nhưng sân vườn mở rộng thông thoáng cho nên nhìn chùa thật nên thơ và thật là ....Thiền nhờ cây cối xanh tươi mát mẻ, từ lâu mình đã vốn thích con đường đi vào chùa, những căn biệt thự dễ thương nằm giữa sân vườn, chùa xưa trông như một villa cổ, chùa bây giờ thanh thoát nhẹ nhàng hơn
Bây giờ hơn 10g sáng, trên chánh điện cao chùa đang tụng kinh, sau khí xá vọng chư Phật, tôi loay hoay chụp vội cảnh quang của chùa vừa thay đổi...., có một nữ Phật tử lớn tuổi người Huế cũng xá Phật xong bà sốt sắng đến hỏi tôi có muốn chụp hình bên tượng Quan Âm không bà sẽ chụp giùm cho....cám ơn bà và cảm thấy vui vui, trông bà dễ chừng trên 75t nhưng cũng văn mình thật !!
Ra ngoài thì thấy Ti đáng bấm máy lia lịa nên thôi không ghi hình nữa....giờ nầy ngoài rìa sân đã có vài ba cụ lớn tuổi đang ngồi dưới đất chờ xin tiền, họ đang nhốn nháo bàn cãi với hai mẹ con vừa mới đến, người ta lần lượt chở mẹ hay thân nhân lớn tuổi đến đây xin tiền, tự nhiên cảm thấy buồn vì mùa Vu lan tháng bảy là lễ báo hiếu, là ngày con cháu ngưỡng vọng thờ cúng, chăm sóc cha mẹ miếng cơm manh áo, nhưng đối với những người nầy trông họ thật hào hứng chực chờ vì đây là dịp kiếm tiền và con cái đã sốt sắng đưa cha mẹ mình đến đây, nhìn là biết họ không nghèo túng quá độ, người nào cũng có con cái chở đến bằng xe gắn máy, tranh giành chỗ ngồi kẻ trước, người sau...
Chắc có lẽ họ sẽ không dám cài hoa hồng đỏ lên ngực hay họ sẽ thấy bản nhạc Bông hồng cài áo thật là tuyệt vời ? Mẹ không những là nải chuối, buồng cau mà mẹ còn là túi tiền mang về cho con trong mùa Vu lan, mẹ thật "đẹp" hạ mình mặc bộ đồ rách tay giơ nón lá van xin từng người, tranh nhau từng ngàn, giành nhau từng chỗ mong sao có thật nhiều tiền trong mùa Vu lan để phục vụ bản thân mình hay cho con cháu !?
Tấm lòng của người mẹ thì ít mà cơ hội muốn kiếm tiền thì nhiều, nhưng ngẫm lại mẹ vẫn hi sinh vì con, ngồi lê la ngoài nắng than vãn xin xỏ từng vị khách viếng chùa để mong mang tiền về cho con...
Không hiểu tại sao mỗi lần đi viếng chùa mình lại hay có những suy nghĩ tiêu cực không vui như vậy ?!
Trần
gian hay địa ngục cũng như thế mà thôi....muôn đời chắc không bao giờ
hết người cùng khổ cho nên Địa Tạng Vương Bồ Tát ắt hẳn mãi mãi sẽ vẫn
là một vị Bồ tát, sẽ không bao giờ thành Phật nếu chưa cứu độ được hết
tất cả chúng sanh đang trầm luân trong bể khổ, bởi vì người ta không
chỉ khổ vì nghịch cảnh mà người ta còn khổ do chính bản thân mình tạo ra
nữa !!
Hoà Hải (NM PTND)
Mùa Vu Lan 2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét