Thứ Tư, 29 tháng 5, 2019

NTV 28 - Thiền Viện Trúc Lâm Chánh Giác

Phật Là Ánh Từ Quang

 Chánh giác niệm
Cúi đầu kính lạy Thế Tôn,
Cửa Thiền rộng mở sao chồn bước chân...!?
Hoa sen chừ nở thật gần,
Mùi hương thanh khiết xin lần nương theo,
Sá chi một kiếp bọt bèo,
Cùng về cảnh Phật giàu nghèo khác chi ?
Vui trong ánh sáng Từ Bi,
Buông đi tất cả để đi theo người...
Lợi danh xin để lại đời,
Tâm thành ắt sẽ rạng ngời đạo danh
NM
                            Một ngày Như Ý (4)
             Thiền Viện Trúc Lâm Chánh Giác
Bỗng dưng tôi lại muốn giữ chủ đề " một ngày Như Ý " cho tất cả những ngày còn hạnh phúc, những ngày còn sức khoẻ di viếng chùa, vì thế ngày đi viếng Thiền viện Trúc Lâm Chánh Giác sau ngày đi viếng ba Thiền viện trước cách nhau gần 10 ngày nhưng vẫn xem đó là một hành trình liên tục...
Khi viếng chùa của người Việt thì cả hai cô cháu đều thích nét kiến trúc của các Thiền viện Trúc Lâm nhất, tất cả đều đượm vẻ thanh tịnh, có nét Thiền rất cao qua cảnh trí và cho dù toạ lạc ở các địa phương khác nhau nhưng ta cũng vẫn nhận ra nét chung đặc trưng của Thiền Viện từ cổng chào, chánh điện cũng như cách bày trí
Hôm nay là ngày thường, nhưng Thiền Viện Chánh Giác cũng rất đông, Phật tử khắp nơi đến viếng, trước sân rộng xe khách lớn vô ra nườm nượp ! Nơi đây còn là địa điểm nằm trong chương trình du lịch miền Tây của du khách...
Thiền viện cũng còn trong thời gian hoàn thành, thợ đang thi công cho sân sau....Khác với Thiền Viện Trí Đức, chúng ta ít bắt gặp hình ảnh các nhà sư ra trực tiếp giám sát...Tất cả người trong sân hoàn toàn là khách thập phương và thợ thuyền.

Lang thang vừa chụp hình trong sân vừa ngắm cảnh, tôi bỗng nhận ra hai cây Bồ đề cũng khá sum suê, một cây là của môt Tiến sĩ người Ấn Độ tặng và một cây nữa của "Đại Tướng - GS TS Trần Đại Quang, Uỷ viên Bộ Chính Trị " trong ngày 22 - 07- 2015...Lại bắt gặp một kỷ niệm của một Phật tử cao cấp nữa, một Phật tử cấp cao nhất nước....!
Nghĩ gì bây giờ ? Buồn hay vui ? Hai cô cháu đi lang thang cũng khá nhiều chùa, nhưng không biết tại sao mỗi lần vào một cảnh chùa có ghi dấu kỷ vật của các nhân vật Phật tử cấp cao "hiện đại" tôi lại cảm thấy bồi hồi ! Trà Vinh có Trầm Bê, chùa Một Cột có "Bác" Đinh La Thăng , và có cả Chủ tịch nước Trần Đại Quang...! Và ở đây Thiền Viện khá lớn lại cũng có di tích của Cố chủ tịch nước, một nhân vật khá "Song toàn" cả văn lẫn võ, ước gì nơi đây và những nơi khác chỉ ghi lại vỏn vẹn năm chữ "Phật tử Trần Đaị Quang" thì sẽ hay biết mấy nhỉ ?!! 
  
Rằm tháng tư lễ Phật Đản đi viếng chùa Một Cột, ngôi chùa lịch sử của vị sư di cư từ Bắc vô Nam, người cũng đã không còn, nếu còn không biết người sẽ vui hay buồn khi nhìn cái đỉnh ngay trước chánh điện có khắc tên Đại Tướng Trần Đại Quang và tôi lại lẩn thẩn nghĩ tiếp không biết cái đỉnh nhang cũ trước có khắc tên vị sư trụ trì tạo dựng chùa nầy không nhỉ ?! Chắc hẳn là không rồi ! Công đức của các vị sư đi vào lịch sử và không thể nào quên !
Ngày xưa " bạt sơn, cử đỉnh" phải là người vừa có sức mạnh, vừa có âm đức và có thần hộ mạng mới làm nên...Tiếc thay cây cỏ và đỉnh thì vẫn còn và tồn tại nhưng khg biết sẽ bao lâu và được bao lâu
Chợt nhớ lại mấy câu thơ của Bà Huyện Thanh Quan
"Tạo hóa gây chi cuộc hí trường
Đến nay thắm thoắt mấy tinh sương
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương
Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt
Nước còn cau mặt với tang thương
Ngàn năm gương cũ soi kim cổ
Cảnh đó người đây luống đoạn trường!".
Hòa Hải (NM PTND)