Chỉ
vỏn vẹn ba ngày nữa là đến ngày lễ Phật Đản, NM xin ghi lại loạt bài
"Một Ngày Như Ý" nầy, đáng lý ra loạt bài nầy phải hoàn tất từ trước
Tết 2019, nhưng vì một số chuyện bất khả kháng và điều kiện sức khoẻ khg
cho phép mà mãi đến tận hôm nay mới thành tựu trong vội vã nhưng vẫn
...hợp duyên .!
Một ngày vui
Một ngày vui,
Xin cúi đầu đảnh lễ,
Con có được ngày vui...
Ngày thân tâm an lạc,
Bao hờn giận buông xuôi
Những ân oán ngậm ngùi
Và một đời tăm tối,
Giờ tất cả xa vời...
Nhờ ơn trên dẫn lối !!
NM
NM
Một Ngày Như Ý (1)
Thiền Viện Trúc Lâm Chân Chiếu
Dự tính là sẽ đi dạo một vòng từ Vũng Tàu qua Long Hải rồi ghé suối
nước nóng Bình Châu, thế nhưng khi đến trước cổng vào suối thì chỉ thấy
một quang cảnh vắng teo, trước cửa phòng bán vé cũng khg thấy một bóng
dáng du khách nào...?! Đi đến chỗ đông thì sợ ồn ào, nhưng vắng lặng lại
làm cho ta có cảm giác...hụt hẫng và khg hào hứng mua vé để vào
xem...Hai cô cháu bàn nhau thôi thì đi chùa vậy, lúc nảy trên đường đi
đã thấy cổng vào của Thiền viện Trúc Lâm Chân Chiếu ngay ngoài mặt tiền
quốc lộ lúc xe chạy từ Vũng Tàu qua Bình ChâuThiền Viện Trúc Lâm Chân Chiếu
Qua cổng chào, xe đi theo con đường đất của núi khg cao lắm là đã thấy nóc chùa và chùa được xây dựng trên khoảng đất rộng kế bên sườn núi khiến phong cảnh thật là ....Thiền, dựa vách núi là một cái bệ đá người ta có thể ngồi nghỉ chân ngắm cảnh mà không sợ nắng mà chỉ có cảm giác ấm áp nương tựa vì sau lưng mình là vách núi với cây cao bóng râm xanh mát
Bây giờ
mới để ý thấy là chùa cửa đóng then cài vắng lặng, ngồi hóng mát không
được bao lâu hai cô cháu lăng xăng đi chụp toàn cảnh bên ngoài rồi quay
lại nghỉ chân, Ti nói không đi Bình Châu nhưng đi chùa ngắm cảnh đẹp cũng
vui ! Chỉ tiếc là chùa không có ai mở cửa để mình vào trong lạy Phật chụp
hình...Ngoài hai cô cháu thì chẳng có một ai nơi đây, bỗng nhiên có
tiếng xe gắn máy từ đường đất dẫn lên chùa cùng tiếng cười nói rôm rả,
xe ngừng trước cổng chùa có lẻ đây là người thân quen của sư cô vì người
ngồi trước là một nữ Phật tử mặc bộ quần áo nâu (màu áo thường thấy ở
vùng xa vì đa phần vì bụi đường hay lao động trồng trọt) phía sau cô là
một sư cô mặc áo già lam, hai thầy trò nhìn hai cô cháu một thoáng rồi
cô áo nâu chạy lại cổng kêu cửa thật to, có lẻ có người bên trong nhưng
bận lo quét dọn trồng trọt phía sau vườn....
Kêu được một hồi
cũng khá lâu mới có một sư cô chạy ra mở cửa, cả ba đi vào sân trong,
nhưng vị sư cô bây giờ không đóng cửa !! Và rồi một lúc sau cả ba quay trở
ra cũng vui vẻ chuyện trò, dưới ánh nắng buổi trưa đôi tà áo lam của
hai vị sư cô hoan hỉ đi song đôi là một hình ảnh đẹp và linh động, bỗng
dưng tôi cảm thấy thật xúc động cố ghi lại hình ảnh đẹp nầy
Qua
câu chuyện mới biết đây là hai chị em cùng xuất gia và sư cô đến thăm
mang theo quà của mình biếu cho cô em, sau một vòng đi loanh quanh ngắm
cảnh và bàn bạc với nhau hai sư cô quay lại chùa, tôi nói với Ti chùa
vắng nhưng mình không xin viếng thử xem sư cô có gài cửa lại không...
Thật là vui vì khi ba người vào trong chùa thì sư cô ý nhị mở rộng cửa như chào mời với nét mặt thật vui vẻ hiền hoà...!!
Ti nói nhỏ tuy không viếng được suối nước nóng Bình Châu nhưng thật là
"Một ngày Như Ý" vì Ti đang ao ước có người mở cổng để xin vào chụp hình
!!Tôi nói với cháu vậy thì tất cả những cảnh chùa đi viếng ngày hôm nay sẽ cùng mang một chủ đề "Một ngày Như Ý" nha, niềm ao ước đã đạt được dẫu không nói ra vì mới đây chùa cả bên trong lẫn bên ngoài vắng lặng chẳng có ai ngoài tiếng chim hót và tiếng lá xào xạc trong gió, nhưng chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi đã có hai thầy trò sư cô đến và cửa chùa đã rộng mở hoan hỉ đón khách phương xa, đó là điều thật bất ngờ mà lúc ngồi ngắm cảnh hai cô cháu chưa hề nghĩ đến chỉ biết ao ước mà thôi !!
Hòa Hải (NM PTND)
(Một ngày Như Ý)