Thứ Sáu, 7 tháng 7, 2017

NTV 12 - Trà Vinh Đến hẹn ....lại về !!

Hình ảnh có liên quan
Bài viết nầy kính tặng hương linh Cô Khưu Sĩ Huệ vì đây là quê hương của Cô
Thương tặng tất cả các bạn bè xa gần GL và SP
Cám ơn PL, TG, AM và TV đã luôn khuyến khích KC viết dù viết không hay lắm!! NM
Quê hương
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới:
Nước bao vây cách biển nửa ngày sông.
Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng,
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá:
Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang.
Cánh buồm trương, to như mảnh hồn làng
Rướn thân trắng bao la thâu góp gió...
Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗ
Khắp dân làng tấp nập đón ghe về.
"Nhờ ơn trời, biển lặng cá đầy ghe".
Những con cá tươi ngon thân bạc trắng,
Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng,
Cả thân hình nồng thở vị xa xăm;
Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.
Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi,
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi,
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!
Tế Hanh 
Hương sắc đồng quê
Không phải quê hương tôi,
Mà sao yêu thương lạ...?
Hoa Ô môi dẫu héo,
Nhưng sắc vẫn mặn mà !

Thân thương con đường quê,
Bao sắc màu hoa thắm.
Hoàng hôn chiều tím thẩm
 Chuông chùa vọng xa xăm !!
NM 

Quê Hương (xem)

Trà Vinh Đến hẹn ....lại về !! 
             Hơn sáu tuần lễ chờ đợi không phải là quá nhanh, nhưng nỗi  trông chờ đến ngày về lại Trà Vinh để xem lễ hội cúng biển thì thật là háo hức và sốt ruột ! Đây không chỉ là sự mong đợi tham dự lễ cúng biển của ngư dân Trà Vinh mà còn là nỗi nhớ những mùa lễ hội xa xưa vì lúc còn ở Bạc Liêu và Sóc Trăng tôi chưa hề được một lần nào  tham dự, vì thế tôi càng quyết tâm phải xem cho bằng được lễ hội nầy..
         Chúng tôi xuất hành từ hơn ba giờ sáng, đi từ Saigon về đến Trà Vinh bằng xe gắn máy cũng phải mất hơn 4 tiếng ! Mùng 10/5 âm lịch là đã giữa mùa hè, thế nhưng không khí mát lạnh và mù sương vẫn còn, nhất là khi xe chạy trên cầu Cổ Chiên.... Cầu dài và cao khiến tầm nhìn xa và rộng hơn, sương mù quẩn quanh những chiếc ghe hãy còn đang ngái ngủ...!Màn sương len lỏi trong rặng dừa nước hay bao phủ trên những ngọn cây cao một lớp mỏng khiến cho cảnh vật như chìm đắm trong cõi mây mờ!.  
          Ti chạy xe thong thả để thỏa sức ngắm cảnh buổi sáng tinh sương và cũng để cho tôi có thể tìm lại chút hình ảnh sương mù ngày cũ: sương là đà trên ngọn lúa, sương trãi dài trên cỏ dại và che phủ đám lục bình trong ao hồ dọc hai bên đường quốc lộ. Thế nhưng sương mù nơi đây lại khác xưa...! Tuy nhiên nó cũng có vẻ nên thơ của riêng mình... Giữa trời đất bao la, bầu không khí trong lành vắng lặng, từ trên cao nhìn xuống sương mù nào khác chi mây khói mong manh ?!
Từ quốc lộ đi vào, mặt trời chưa lên cao vẫn còn ẩn sau những tàng cây lớn, không khí có vẻ trong lành hơn, nơi đây có nhiều cây và con đường nhỏ dẫn vào những khu vườn nhà, cảm giác lâng lâng mơ hồ và thật xúc động ! Con đường tỉnh lộ nên thơ tĩnh lặng mang vẻ tinh khôi cho một ngày mới khiến những lò gạch nung trông kỳ bí mà gần gũi, tôi yêu con đường quê nầy vì mỗi lần về là một lần được ngắm nhìn một nét đẹp khác nhau. Từ đàng xa tôi đã nhìn thấy bên phải dốc cây cầu nhỏ một hàng cây ô môi đang trổ hoa, màu hồng tươi rực rỡ như đón chào!! Phải chăng đây là sự bất ngờ của Trà Vinh một lần nữa mang lại cho chúng tôi !?
         Cả tôi và Ti rất ngạc nhiên và hào hứng, chúng tôi đã dừng lại trên cầu để có thể nhìn ngắm hoa ô môi thật gần, vì từ trước cho đến nay tôi chỉ được thấy hoa qua ảnh mà thôi, hơn nữa khi đến gần vẻ rực rỡ tươi thắm của hoa, màu xanh tươi mát của lá được điểm tô thêm bởi đàn ong bướm bay quấn quýt theo những đóa hoa xinh tươi hé nở để hút nhụy làm cho cảnh quan sinh động và vui tươi hơn. Ti say mê chồm thật gần để chụp cận ảnh hoa ô môi, tôi cứ phải luôn miệng nhắc cháu vì sợ quấy rối đàn ong kia nó sẽ quay lại tấn công người vô tình chọc giận nó....!
        Dưới dạ cầu là con đường nhỏ dẫn vào sân vườn nhà ai giờ hãy còn tinh mơ vắng lặng,hai bên đường ngoài loại cây chủ yếu là chuối còn xen lẫn thật nhiều loại hoa trái khác nhau cho nên mỗi lần về Trà Vinh là mỗi lần khám phá ra mỗi vẻ đẹp thiên nhiên mới lạ !
        Vô đến thành phố rồi chúng tôi ghé vào ăn sáng tại Bến Có, Ti muốn đi nơi khác nhưng tôi lại đề nghị ghé nơi đây, cũng như lần về trước, ngoài sân đầy xe du lịch từ khắp nơi đổ về có điều khg tấp nập mà lần lượt kẻ đi, người đến.... Tôi nghĩ hay là mình tới trễ người ta đã ra biển dự lễ hết rồi, hai cô cháu vội vã ăn cho nhanh để ra biển cho kịp ! Lần ghé nầy chủ yếu mua bánh tét Trà Cuôn, một đặc sản của Trà Vinh , ngoài bánh tét còn bánh dừa, bánh ú mặn cũng khá đặc sắc. Sau khi mua một số bánh làm quà chúng tôi vội vã lên đường mong sao cho kịp xem lễ hội ngoài biển...
          Cuối cùng cổng chào của biển Ba Động đã hiện ra trước mắt, nhưng sao cảnh trí vẫn yên tịnh bình thường không có sự náo nhiệt của lễ hội, hỏi ra mới biết hôm nay là ngày đầu tiên cho nên lễ cúng tế được tổ chức tại đình gần chợ Mỹ Long
         Đến đây đành ở lại đây vậy ! Đi dạo vòng quanh bờ biển, một ngạc nhiên khác là sự hiện diện của cột mốc "Đảo Trường Sa" ngạo nghễ, dù đây là biển Ba Động của Trà Vinh, nhưng để thể hiện chủ quyền về biển đảo và cũng là lời nhắc nhở cho mọi người quyết tâm bảo vệ bờ biển Việt Nam cho nên người ta đã dựng lên cột mốc nầy.... Không hiểu sao tôi lại cảm thấy một chút gì đó ngậm ngùi ...!?
         Chúng tôi đi dọc suốt bờ biển nhìn ngắm những ngôi nhà hàng bằng lá vừa là chỗ nghỉ ngơi và ăn uống nằm giữa hàng dương trên đồi cát, bãi biển đông vui và có nhiều người tắm, đa số du khách là gia đình và là người miền Tây vì vậy người ta dễ hòa đồng, gần gũi với nhau..Lúc Ti lấy xe, hỏi thăm đường đi về Mỹ Long mới biết cô chủ giữ xe ở đây tuy là dân Trà Vinh mà cũng không rõ lễ hội tổ chức như thế nào, thôi đành vừa đi vừa hỏi kết hợp với google chỉ đường...
        Trời bắt đầu mưa lâm râm, nhưng Ti vẫn tranh thủ chụp thêm vài tấm hình ven biển, google lại hướng dẫn thêm một địa điểm du lịch mới "Trúc Lâm Thiền viện Trà Vinh" !! Quên đường hãy còn xa, bỏ qua mối quan tâm cơn mưa sắp đến hai cô cháu quyết định ghé nơi đây vì hơi tò mò, thật ra ở đất Trà Vinh nầy chùa Miên rất nhiều, những chùa của người Việt đa phần nhỏ và kiến trúc khiêm tốn,cái tên Trúc Lâm Thiền Viện Trà Vinh làm gợi nhớ dến Trúc Lâm Thiền Viện Đà Lạt, hẳn là đẹp và rộng lớn lắm đây !!
        Chùa vẫn còn trong giai đoạn hoàn chỉnh các công trình phụ, nhưng khá quy mô và rộng lớn, chùa tọa lạc trong khu rừng dương yên tĩnh, chúng tôi có thể nghe được tiếng sóng biển rì rào của rừng dương trước mặt..., cát chung quanh trắng tinh như cát biển miền Đông.... Nhưng phải từ giã nơi đây, không thể chần chừ hơn nữa vì mưa sắp đến và phải tìm cho ra Mỹ Long !!
        Dần dần thì Mỹ Long cũng gần đến chỉ còn chừng 3kms thôi, dù nôn nóng nhưng chúng tôi không thể không dừng lại chụp vội vài tấm ảnh khi bắt gặp một đoàn người khiêng kiệu rước tượng Phật trên đường, mọi người đi thật nhanh nhưng nét mặt ai nấy cũng vui cười, quá vội vàng Ti chỉ chụp hình mà không chạy theo để hỏi đây là đám rước gì, thật là tiếc !!
        Cuối cùng thì cũng đến được Mỹ Long ! Con đường dẫn vào đình thật náo nhiệt đầy hàng quán dành cho lễ hội, như quần áo, đồ chơi trẻ em, quán ăn, các trò chơi nhân gian..., trời đã bắt đầu mưa nên tối sầm và người ta hối hả lo che chắn cho khỏi ướt. Nhìn các cửa hàng đông đúc hai bên đường dẫn vào nơi cúng tế chúng tôi cũng có thể đoán ra buổi lễ sẽ long trọng và đông vui như thế nào, nhất là sự hớn hở của người dân trong sân đình, họ vui vẻ mời chào chúng tôi hãy ở lại 3 ngày, những du khách tham dự lễ cúng biển đa phần xuống từ sáng hôm nay vui chơi tới khi nào lễ tất mới quay về, theo hướng dẫn của người dân ở  đó Ti đến chụp ảnh chương trình của lễ hội và chiếc ghe cúng sẽ mang ra biển làm lễ rồi thả thuyền đi
        Vào bên trong đình mới biết đây là nơi cúng mở hội đầu tiên, ngày hôm sau sẽ có ca hát và đãi ăn suốt từ sáng đến khuya cho tất cả các khách thập phương đến dự, và ngày cuối cùng mọi người sẽ rước thuyền lễ ra biển thả cùng với thuyền của ngư dân đồng loạt ra khơi...! Vì không biết rõ cho nên chúng tôi đành tạm từ giã Mỹ Long, hẹn mùa cúng biển khác sẽ đến dự mà trong lòng không khỏi luyến tiếc !
         Mưa đổ ập xuống thật lớn, những giọt mưa nặng hạt lại gặp gió thổi ngược chiều cho dù có đội nón nhưng vẫn bị nước mưa tạt vào mặt thật đau rát và làm đôi mắt cay xè ! Ti chu đáo có mang theo bộ đồ đi mưa cho tôi, hai cô cháu ghé lại một ngôi chùa bên đường để vừa đụt mưa vừa mặc quần áo chờ bớt gió dông mới đi tiếp nhờ vậy chúng tôi mới có thời gian nhìn kỹ ngôi chùa nầy. Chùa thật lớn và đẹp....đặc điểm của ngôi chùa Miên nầy là phía ngoài hàng rào bên ngoài chùa có một hàng tượng của các vị sư khoác áo vàng đi nối nhau sau lưng Đức Phật, hàng tượng nầy kéo dài cho đến trước cổng chùa, vì còn dư âm của lễ Phật đản cộng với sự tôn sùng của người dân cho nên trước mặt Đức Phật và người hầu hãy còn hoa trái xanh tươi !! Không thể nào bỏ qua Ti chụp lại cảnh quang trước mắt....
        Nhìn sang sân vườn của căn nhà kế bên chùa, tôi lại phát hiện ra một điều rất dễ thương, đó là cây me hãy còn nhỏ chỉ cao hơn đầu người một chút và lá me toàn một màu xanh non mơn mởn....Xen vào đám lá me tươi là những chùm hoa me với màu vàng dung dị, dưới cơn mưa chiều hoa có nét đẹp thôn dã hiền hòa đáng yêu....Mấy chục năm từ thuở ấu thơ cho đến khi trưởng thành, ăn trái me, đi dạo dưới tàng lá me...., nhưng chưa bao giờ tôi được thấy hoa me ! Một ngạc nhiên thứ hai của Trà Vinh dành cho chúng tôi !
        Ti vẫn chưa tin đó là cây me vì trông nó nhỏ xíu, tôi hái một nắm lá đưa cho cháu nhai thử, vị chua của lá me có mùi vị không khác chi trái me....Ký ức lại hiện về, nội thường nấu canh chua với trái me xanh, thình thoảng nội lại nấu bằng lá me non, mùi thơm của lá me hòa quyện với mùi cá lóc và thơm làm tô canh chua có một vị ngọt thanh đằm thắm, Ti trèo lên bờ tường để chụp hoa me thật gần, quả là một chuyến đi đầy thú vị dù rằng hai cô cháu vẫn chưa được chứng kiến lễ hội cúng biển tại Trà Vinh như thế nào
        Tôi chợt nhớ bài hát về quê hương " Quê hương là chùm khế ngọt...." Nhưng với tôi, quê hương là cây cỏ xanh tươi, quê hương là màu hồng thắm của hoa ô môi e ấp trong nắng sáng, quê hương là nắm lá me chua, là màu hoa me dung dị đong đưa theo gió trong cơn mưa chiều trước sân vườn nhà ai...!! 
        Cơn mưa đã dứt phải tạm biệt thôi, chúng tôi  trở về thành phố Trà Vinh, rồi lại ra tỉnh lộ....Buổi chiều sau cơn mưa những cánh hoa ô môi dễ thương kia dường như khép lại, xe chạy qua.... và xa dần hàng hoa đỏ thắm, có một cái gì yêu thương và lưu luyến dù biết rằng nơi đây không phải là quê nhà của mình !!
NM - Phan thị Ngọc Diệp 
(Tùy bút- Chùa quê hương)