Thứ Bảy, 13 tháng 10, 2018

NTV 20 - Tôi đi chợ nổi Cái Răng

Cần Thơ gạo trắng nước trong,
Người đi kẻ ở lòng không mong về...
Âm thầm ôm mối tình quê,
Nhớ ngày phiêu lãng, nhớ về ngày xưa,
Nhớ ngày gió, nhớ ngày mưa,
Trải bao năm tháng vẫn chưa nguôi sầu ?
NM
i đi Chợ Nổi Cái Răng
Vì đã có dự tính trước cho nên hai cô cháu xuất hành từ 1g30 khuya để đi Cần Thơ, có lẻ đây là lần đầu tiên khởi hành sớm nhất cho kịp nhìn thấy giờ chợ nổi Cái Răng họp, quyết tâm xem chợ nổi CR buổi sáng sớm như thế nào để còn làm hướng dẫn viên rủ ông chú và bà thiếm của nó đi cho biết mặc dù thật là buồn cười vì hai cô cháu ở Sàigòn còn hai ông bà ở Cần Thơ !! 
Nhưng thật là thất vọng khi xuống đến nơi mới 4g khuya đi vòng vòng từ lúc trời còn tối thui, rồi ngồi chờ trên bờ sông trước chợ theo sự hướng dẫn của người dân địa phương vì đây là nơi các ghe thuyền sẽ tập trung chở hàng về để giao cho chợ đầu mối nhưng chờ hoài vẫn không thấy  chiếc ghe nào ! Chỉ nghe tiếng loa vang vang phát ra từ trạm bán vé mời gọi du khách đăng ký lên thuyền ngắm cảnh trên sông, và đã có vài chuyến bắt đầu khởi hành đa phần là khách ngoại quốc
Trời mưa lâm râm khg lớn cho nên đi 1 vòng trên bờ, xem người ta đặt "trúm" đây là do mình đặt tên thôi ! Cái trúm văn minh có hình ống dài bằng nhựa nylon bên trong người ta thả lá cây, cá lội từ sông sẽ theo nước chui vào rồi kẹt lại trong đó, ngồi một chút là thấy hai vợ chồng chủ trúm mang đèn xuống bắt cá lên bờ rồi phân loại...những con nhỏ quá thì được "phóng sinh" trở lại chờ lớn hơn mới....lên bờ vào chợ vì có mối đến lấy liền ngay tại chỗ!
Trên bờ trời hửng sáng, người đặt trúm cũng tạm dừng công việc và bắt đầu đi giao cá, nhà lồng chợ đèn vẫn sáng trưng thật là nhộn nhịp, thôi thì thay vì xem cảnh ghe thuyền tấp nập buôn bán  trên sông mình nhìn cảnh tấp nập của môt ngày mới nơi chợ đầu mối ở tỉnh cũng vui, Trời đã sáng mà bên trong chợ đèn vẫn chưa tắt,
 
Bây giờ ngoài hai cô cháu còn có những người dân cư ngụ gần đó ra đi bách bộ và tập thể dục, có một chị cũng lớn tuổi vừa tập vừa hỏi tôi từ đâu đến, qua chị mới biết được chỉ vào dịp cuối năm ở bến sông nầy mới đẹp, tấp nập hơn giống như hình chụp chúng ta thường thấy trên mạng, lúc đó hàng hoá, hoa quả nhiều đổ về để phân phối khắp nơi cho nên quy tụ đủ sắc thái của phiên chợ sớm chuẩn bị cho Tết, được biết chị cũng là một giáo viên đã về hưu và cô con gái còn đi học năm cuối trên Sài gòn, ngẫm nghĩ số mình vẫn còn duyên với nghề giáo dù "mất giáo" đã lâu, đi Đồng Tháp cũng gặp và ở đây cũng gặp, hai nơi xa lạ của hai tỉnh khác nhau, một chút như thế cũng đủ ấm lòng !! Chia tay với chị không hẹn sẽ gặp lại nhưng có duyên thì hội ngộ nếu như còn quay lại bến sông nầy vì hàng ngày sáng nào chị cũng ra đây tập thể dục...
Giờ nầy dưới sông các ghe thuyền lớn nhỏ cũng tấp nập đưa khách đi dạo! Thỉnh thoảng xuất hiện vài chiếc ghe nhỏ khoan thai tay chèo xuất hành bán hàng muộn trên sông, chiếc ghe có vẻ lẻ loi cho nên không lời rao bán không tiếng chào mời, hay còn một bến tạm nào đó cần đi đến?
Đã hơn 6g sáng rồi, đèn trên sông và trong chợ cũng tắt nhường ánh sáng lại cho buổi bình minh, tự dưng lòng cảm thấy hụt hẩng như đánh mất đi một buổi tối đầy màu sắc và âm thanh, tiếng ồn ào vui vẻ của bạn hàng trong nhà lồng chợ cũng nhỏ lại nhường cho âm thanh xe cộ ngoài đường lớn vọng vào, bắt đầu cho một ngày làm việc mới...
Chạy một vòng quanh bờ sông, hai cô cháu bàn nhau ra bến Ninh Kiều, viếng chùa Ông, theo chỉ dẫn của Google Ti tìm cơ sở làm bún lâu năm....Đi đến nơi thì thấy tàu chở khách tham quan còn neo ngoài bờ kênh đành quay trở ra công viên, cảm thấy cũng vui vui dù chuyến đi không thành công như mong muốn, nhưng ít ra cũng có một đêm về sáng thật thú vị trên dòng sông Hậu nên thơ nầy...Chợt nhớ lại cách đây 43 năm mình đã từng sống tại thành phố Cần Thơ hơn 1 tháng nhưng với một tâm trạng luôn hoang mang và không ổn định, giờ thì thật là thoải mái vì đã được thong dong thăm viếng khắp mọi nơi và không còn mang tâm trạng của một người bị động nữa !!


Thứ Tư, 11 tháng 7, 2018

NTV 19 - Thăm Sa Đéc giữa năm 2018


Thăm Sa Đéc vào giữa năm 2o18
Ngày 20/6 Ti rủ về Sa Đéc chơi, ăn sáng, đi chợ mua bánh phồng tôm xong, nói với Ti hai cô cháu tìm nhà Dì Hai để xem phong cảnh bây giờ thay đổi ra sao, mấy lần về trước muốn tìm mà khg nhớ đường và cũng buồn vì Dì Hai giờ khg còn !
Bây giờ Vân đã cung cấp rõ ràng về địa chỉ rồi thì khg phải lo lắng nữa
Cây cầu sắt ngày trước giờ đã được tráng nhựa, con đường vô nhà phẳng phiu hết còn lởm chởm đá gạch và việc tìm nhà Dì Hai thật dễ dàng vô cùng ! Có điều khi đứng trước cổng rào thấy buồn buồn vì nhà cửa đóng then cài, hàng xóm phơi ké quần áo trên hàng rào, cây xoài xơ xác lá khg còn xum xuê trái như lúc về thăm Di Hai với chị em Tâm... 

Hôm nay trời khg nắng gắt, nhờ ánh sáng mặt trời ấm áp khiến cho lòng bớt ảm đạm ngậm ngùi vì chỉ còn hai cô cháu nhìn nhìn ngó ngó rồi chụp hình
Từ nhà Dì Hai ra bờ sông chỉ hơn chục bước chân, cảnh quang hoàn toàn thay đổi, đây vừa là bờ sông , vừa là công viên trồng hoa, cây cỏ xanh mướt và đầy hoa dành cho những ai thích tản bộ vừa hít thở gió mát vừa ngắm cảnh sông nước hữu tình...
 
Người ta vẫn còn giữ lại những bậc thang đi xuống sông mà lần về trước nhìn thấy những người dân ở đó xuống sông giặt quần áo hay vớt lục bình xắt cho gia súc và gia cầm ăn....
 Chỗ có bậc thang thông xuống sông có cắm cờ cứu hộ vì dân ở đó còn thói quen giặt giũ, cũng như chiều mát hay ngày hè vẫn còn người thích thú tắm sông, nhất là bây giờ khg còn lục bình trôi nổi sông trở nên sạch đẹp hơn nhiều !

Dòng sông sạch với gió mát làm hai cô cháu thích thú muốn ngồi hóng gió nhưng tiếc rằng khg có cái băng đá nào! Ước gì trong căn nhà nhỏ bằng cây cảnh nầy có một vài cái ghế đá nhỉ ?!
Dù thường xuyên về Sa Đéc vào những dịp cuối năm để ngắm hoa và dạo mát trong làng hoa, nhưng lần về nầy hai cô cháu cũng đi thăm đại lộ cây cảnh của Sa Đéc, một phần vì thích, một phần muốn tìm mua thêm cây trà hoa nữ tím.....
Đại lộ lớn nơi tập trung những địa điểm bán cây cảnh và phân bón, con đường nầy còn kéo dăi cặp theo bờ sông, những hoa lá cây cảnh trong làng hoa được tập trung ra đây, người ta chuyên chở bằng ghe lớn đi phân phối khắp nơi như ở Sài gòn có bến Bình Đông là trạm cặp bến của ghe thuyền chuyên chở cây cảnh về đó rồi mới tãi đi đến các làng hoa của thành phố như Gò Vấp,.Nguyễn Trải...
 Bến phà Sa Đéc nối "hai bờ vui", đây có lẻ là tiếp nối của phà Mỹ Thuận, bên nầy là Sa Đéc qua kia bờ là đường đi đến Tháp Mười, con đường nhỏ nhưng mát vì trồng nhiều cây, , lâu lâu có người bày bán cây trái của nhà vườn như xoài, ổi với giá thật rẻ đến ....tội nghiệp ! Xoài cát 10.000d/3 kgs, Ổi ngon cũng vậy. Trên đường từ Mỹ Tho về Sa Đéc thì thanh long giá chỉ 1 hay 2 ngàn 1 kg nhưng rất vắng khách !
Lâu thật lâu mới có dịp đi phà, cảm xúc lẫn lộn, nhớ những ngày chờ phà của hơn 40 năm trước, khg còn hàng quán, khg người bán vé số hay hàng rong, và khách qua phà cũng thưa thớt không còn đông đúc như ngày xưa !!
Ti giục đi thôi vì nó hứa sẽ dẫn đi ăn cá lóc nướng trên ao sen Tháp Mười...Quay nhìn lại căn nhà Dì Hai trong nắng ước thầm giá mà Dì Hai còn đang ở trong nhà chắc Dì sẽ vui lắm, Ti nhắc tô hủ tiếu mà lần về thăm đó Dì Hai vui mừng nhưng không quên kêu hủ tiếu cho đám con trai ăn liền vì sợ đói khi chờ cơm trưa...! Nhớ và nhớ đủ thứ và vui vì mình vẫn chưa bị lão hoá não bộ... Về nhà định post liền cho Vân xem, nhưng đủ thứ chuyện linh tinh ập đến thành ra cho đến hôm nay mới hoàn tất được "trọng trách" nầy, đừng buồn nha Vân ! Nói với Ti hẹn lần sau đi chụp hình tiếp những ngôi nhà cổ trong thành phố Sa Đéc cho đủ bộ 🌹🌺