Hiển thị các bài đăng có nhãn Đạo Phật và Tôi. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đạo Phật và Tôi. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 27 tháng 9, 2021

NTV 89 - Viếng chùa Phước Huệ ở Long Thành

Cát Bụi Cuộc Đời 

Tuổi thơ sớm vướng bụi trần,
Chỉ mong phước phận hồng ân của người...
Miếng cơm manh áo ơn đời,
Tựa nương cửa Phật nhờ người cưu mang !
NM

Thăm chùa Phước Huệ ngày lễ Phật Đản,

Sau khi rời chùa Hội Sơn hai cô cháu đi thẳng ra Long Thành viếng chùa Phước Huệ, kể ra hơi vụng tính đáng lý đi trước lễ thuận tiện hơn, nhưng vì lịch nghỉ của Ti rơi đúng vào ngày này đành chịu vậy !
Sư cô đang loay hoay cùng "tiểu ni" đành gọi cô bé đi tu với danh từ ấy thôi nếu là một chú tiểu thì dễ quá rồi, nghe sao giống tiểu thuyết Quỳnh Dao quá, suýt nữa thì không nhận ra cô bé mặc bộ đồ lam năm ngoái vì năm nay cô đã ra dáng một thiếu nữ nhỏ rồi nhưng hơi cao gầy trong bộ y màu nâu nhạt ! Sư cô hỏi có nhận ra bé không, năm nay cô đã 13 tuổi rồi, và cô bé tuy hơi bẽn lẽn nhưng không chạy trốn núp vào dưới chân bệ thờ của ông Thiện như mọi lần !!
Cô bé thoăn thoắt chạy đi chạy lại đem phẩm vật ra cúng cho các bàn thờ, gọi là "phẩm vật" cho sang chứ kín đáo liếc nhìn thì trên mỗi chiếc dĩa nhỏ chỉ vỏn vẹn một cái bánh ú gói lá chuối và một cái bành ít lá gai gói giấy ! Đây là bánh do đệ tử cúng dường
Sư cô mở cửa chánh điện mời vào lễ Phật, một cảm giác lạnh tanh và ngậm ngùi, chùa bình thường đã không giàu giờ càng thương cảm hơn khi chỉ thấy hoa mà không thấy trái chắc hẳn cũng sẽ là một dĩa với hai cái bánh như tất cả mọi nơi khác trong chùa ! Sư cô hỏi tôi có muốn đốt nhang không, vì đã liếc nhìn từ đầu không thấy có nhang để sẵn trên bàn Phật và trong lư hương chỉ lèo tèo vài cái chân nhang, có một cây thì tắt dở dang ngầm hiểu rằng chùa không dư dã nhang như những chùa giàu khác Phật tử vừa đốt đã có người mang đi nhúng nước dụi tắt để chia lại cho những chùa nghèo đốt lần thứ hai mỗi khi cúng hay tụng kinh, tôi nói cám ơn cô con chỉ xin quỳ lạy Phật là đủ rồi !!
Quà không đáng là bao mà sư cô vui lắm, tôi nói vì lệnh cấm dịch bênh thành ra không có mua vải lam biếu chùa, sư cô vui vẻ kể vì tiểu ni còn đi học cho nên xấp vải tôi biểu vừa qua sư cô may cho tiểu ni được 5 bộ, ba bộ đi học và hai bộ ở nhà...Tôi hứa lần trở lại sau sẽ mua vải cho cô bé
Đang nói chuyện thì bỗng dưng cô bé đem đôi dép của tôi lại đặt dưới chân, cả ba người sư cô, tôi và Ti thật bất ngờ và ngạc nhiên, hoá ra tiểu ni nầy nhớ mặt mình đây, có thiện cảm lắm mới dạn dĩ biểu lộ hành động như thế ! Thật là vui, sư cô nói mong nuôi bé khôn lớn còn tu tiếp hay khg là tuỳ duyên thôi, dù có người lạ nhưng cô vẫn ôm sư cô nhỏng nhẻo với một tình cảm dạt dào... Tôi chạnh nhớ tới Ti lúc nuôi nó cũng như vầy nhưng có lẻ là con trai và mình phải giữ vai trò vừa là mẹ vừa là ba cho nên trên 10 tuổi nó chỉ đi theo mình khắp mọi nơi chứ không có biểu lộ tình cảm như tiểu ni nầy...!!
Hai cô cháu ra về và đồng có cảm nghĩ sẽ trở lại trước rằm tháng bảy đóng góp chút quà cúng Phật và giúp sư cô có vải may y cho bé đi học cho dù bé có đi trọn vẹn con đường tu tập hay không cũng vậy, nhìn cung cách cô bé là biết chùa ít người lạ lui tới và có lẽ cô cảm thấy vui vẻ ấm áp gần gũi lắm mới lấy can đảm làm thân như vậy với mình
Trước khi ra về sư cô biếu cho hai cô cháu hai cái bánh ít lá gai, vui vẻ mà nhận nhưng thầm nghĩ không biết chùa có còn thiếu bánh ở bàn thở nào khác không nhỉ !?
(Phần 1)  
 Thăm chùa Phước Huệ ngày 6/5/2020
Ngày mai lễ Phật Đản Ti "được" nghỉ liên tục hai ngày 7 và 8 cho nên tha hồ đi mà không phải lo lắng cập rập sao cho về kịp chiều đi làm
,.Ngày 7/4 hai cô cháu sẽ đi thập tự lịch trình là sáng sớm ghé chùa Hội Sơn, chùa Bửu Long trước rồi mới ra Long Thành viếng chùa Phước Huệ, đây cũng là một ngôi chùa khá thân quen mà hai cô cháu thường hay ghé sau này
Chùa rất neo người chỉ có hai sư cô và một bé gái nhỏ cũng tu còn đang đi học, thường quà còn có xấp vải màu lam để quý cô may y nhưng năm nay lu bu quá đành hẹn sang tháng bảy Vu Lan vậy.
Hôm nay không gặp sư cô lớn tuổi và tiểu ni như lần trước không biết hai người ở phía sau bếp hay đi chợ ?Cũng hơi tiếc nhưng nghĩ rằng được gặp nhau đều là nghiệp duyên vã lại chắc sẽ còn ghé viếng chùa vài lần nữa nhất là mua vải lam lên biếu chùa, hôm nay đi vội vã chỉ kịp soạn được mấy chục cái khẩu trang đủ màu để sư cô nhờ sư cô cho các chùa có nuôi trẻ mồ côi khác
Không biết mình cứ gọi "tiểu ni" có quá vội và áp đặt không nhỉ? Vì sư cô cũng xác nhận sẽ cho tiểu ni tự lựa chọn sau nầy....
Mong cho dịch bệnh qua mau !!
NM PTND

Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2018

NTV 17 - Lần đầu tiên viếng Việt Nam Quốc Tự

Lạy Phật Quan Âm

Album Trái Tim Bồ Tát

Bồ Tát trên cao !
Lung linh đèn sáng lung linh,
Trên cao Bồ Tát cúi nhìn thế gian.
Buồn cho bao kiếp gian nan,
Kẻ thì toà án, người trong sân chùa...
Hoa sen đâu nở bốn mùa,
Làm sao cứu khổ độ nàn chúng sinh ?
Sen vàng rọi chốn U minh, 
Thuyền Từ đón khách tội tình bến mê...
Cùng nhau chung một lối về,
Trái tim Bồ tát là quê hương mình !
NM
Lần đầu tiên viếng Việt Nam Quốc Tự
         Hôm nay là ngày mùng năm nhưng không khí Tết vẫn còn tràn ngập, nhất là ở các ngôi chùa trong thành phố. Năm nay số ngày nghỉ Tết nhiều, ngoài những người có quê phải về thì dân Sài gòn, nhất là những người lớn tuổi thường đi chùa viếng Phật và cầu phúc vì "ba ngày Tết" cùng lễ nghi đối với gia đình đã qua rồi. Hội hoa xuân cũng đóng cửa chuẩn bị cho một năm làm việc mới !!
         Chợt nhớ đến lời một cô Phật tử người Huế mà tôi đã có dịp gặp trong lúc viếng chùa Quảng Đức rằm tháng bảy năm ngoái khi ngồi cùng bàn thưởng thức bún bò Huế chay, cô tự giới thiệu mình là người Huế vô Sài gòn thăm bà con, nhân dịp rằm lớn cô đi viếng tất cả những ngôi chùa lớn ở Sài gòn. Cô hỏi tôi ở đâu và có biết Việt Nam Quốc Tự không... Tôi cho biết mình là dân Sài gòn mấy đời, tuy chùa gần nhà và hay đi ngang qua nhưng tôi chưa một lần có dịp  đặt chân tới đó. 
         Tuy còn trẻ nhưng cô cũng khá rành cô lại hỏi tôi có biết tên trước kia của Việt Nam Quốc Tự không, tôi trả lời là Viện Hoá Đạo do Thầy Thích Tâm Châu trụ trì trước năm 75, và hình như chùa có nuôi trẻ mồ côi. Thời đó tôi chỉ biết lo đi học cho nên những nơi nào có dính líu về đấu tranh thì không dám lui tới....Và rồi những biến động thời thế, những lo toan cho cuộc sống làm tôi không còn nghĩ đến nữa, sau nầy khi đi chùa tôi chỉ quen theo một lộ trình quen thuộc vì thế chưa một lần đến viếng thăm Việt nam Quốc Tự ! Cô Phật tử người Huế khen ngôi chùa rất đẹp đang xây dựng và cũng sắp sắp xong rồi, cô gợi ý tôi nên đến viếng một lần cho biết...Ti xen vô nơi đây sẽ lưu giữ trái tim của Bồ tát Thích Quảng Đức !
         Ăn cơm chiều xong đi một vòng dạo mát, hai cô cháu đồng ý ghé Việt Nam Quốc Tự viếng Phật vì chùa đã hoàn tất trong năm 2017 rồi. Trong buổi tối ngôi chùa sáng lấp lánh dưới ánh đèn...
        Điểm đặc biệt nhất là cây mai trong sân chùa thật to và cao đầy hoa vàng nở rộ, mọi người ai bước chân vào sân cũng phải ngước mắt nhìn, không gian thoáng đảng rộng lớn và ánh sáng lung linh khắp mọi nơi
        Từ ngoài nhìn vào thì bên tay trái của chùa là ngôi bảo tháp đang lưu giữ trái tim của Bồ tát Thích Quảng Đức, tất cả các tầng đều sáng rực rỡ và Phật tử đến viếng thật là đông, chỗ giữ xe cũng nườm nượp khách ra vào. Cả hai cô cháu đều đồng ý vào lạy Phật trước
        Chánh điện thờ Phật ở trên lầu, được trang trí rất đẹp mắt, giờ nầy có lẻ đã qua thời tụng kinh tối, vì thế có nhiều Phật tử mặc áo tràng xám sau khi viếng Phật thì tự ngồi đọc tụng với quyển kinh mà mình đem theo....
        Hai bên vách là tượng của các vị La hán, những bức tượng có màu sắc rất đẹp và đường nét thật sinh động ! Tất cả mọi nơi đều được trang trí bằng hoa tươi, ánh sáng luôn chan hoà !
        Lễ Phật xong hai cô cháu trở ra sân để ngắm hai gác chuông và trống thì bất ngờ tôi thấy một sư thầy bước đi vội vã từ dưới cầu thang đi lên, mặt thầy nghiêm và có vẻ hơi giận ai đó ? Tôi cũng không hiểu tại sao mình lại có cảm giác như vậy...
 
        Trước sân chánh điện có chuông, trống hai bên và được lưu giữ trong hai ngôi gác nhỏ có kiến trúc tinh xảo, nhưng tôi thích nhất tượng Di Lạc ở mặt tiền chùa tầng trệt, pho tượng uy nghi rất đẹp, đó là một bức tượng bằng gỗ chạm khắc thật khéo léo, đặc điểm khác lạ với các chùa khác là tượng đặt ngay giữa mặt tiền của chùa chứ không để ngoài trời, có lẻ vì đây là tượng bằng gỗ ! Tuy nhiên vẫn có một hàng rào giả định phía sau lưng tượng
       Đứng thơ thẩn dưới sân chờ cháu lấy xe ra từ dưới tầng hầm của chùa, tôi lại thấy đám đông hiếu kỳ đang đứng gần cây mai, nhưng không phải chiêm ngưỡng hoa mai mà lại vây quanh một thanh niên ăn bận khá lịch sự, điều làm cho tôi bất ngờ là thanh niên nầy bị trói gô cả hai tay và hai chân, hai tay quặt ra sau lưng, nằm sấp mặt dưới đất, gần thanh niên là một vị sư thầy của chùa, thầy hãy còn trẻ nét mặt căng thẳng không vui, thầy đang bấm điện thoại trên tay có lẻ liên lệ với công an để xử lý
        Không hiểu sao khi nhìn thấy tư thế của người thanh niên bị lật úp xuống đất như vậy trong sân chùa tôi lại có cảm giác bất nhẫn dù đoán biết rằng anh ta đã có hành vi pham pháp gì đó, tôi chỉ cho cháu xem và nói suy nghĩ của mình, cháu nói có lẻ tái phạm nhiều lần nên bị như vậy và với tư thế đó sẽ không chạy được! Cột cả hai tay và chân trong tư thế khác như ngồi dựa vào vách hay gốc cây thì cũng không thể nào chạy được, tôi nghĩ như vậy...vì đây là chùa thì có một cái gì hơi chua chát !
        Bất chợt tôi ngước lên nhìn qua bảo tháp đèn vẫn sáng lung linh....!!
      Cháu lại hỏi có qua viếng xá lợi bên tháp không, tôi nói thôi về vì năm nay chân đau khớp chắc không leo lên cao nỗi, tôi muốn nói thêm với cháu là tự dưng  tôi cảm thấy nhói trong tim trước hình ảnh của "tội phạm trong sân chùa"....! Chắc hẳn với trái tim Bồ tát trên cao ngài Thích Quảng Đức cũng thấy và không vui với nỗi đau của chúng sinh. Còn biết bao nhiêu khổ nạn của thế nhân trên quê hương nầy!?



                                  

Thứ Năm, 15 tháng 3, 2018

NTV 16 - Rằm tháng giêng 2018


Những Bản Hòa Tấu Quê Hương

Nhạc Không Lời Hay Nhất

Xuân Quê Hương 2018

Xuân quê hương
" Xuân du phương thảo địa",
Nhớ câu thơ cổ xưa...
Về đây viếng cảnh Phật,
Ngắm mai vàng đong đưa !

Như ngày trong cổ tích,
Long lân múa tưng bừng...
Cùng người tạ ơn Phật,
Xa rồi nỗi bâng khuâng !

Biết bao người trẩy hội,
Du khách tự phương xa...
Cúi đầu Nam Mô Phật,
Con đã trở về nhà !!

 Thương sao ôi thương quá,
Mùa Xuân nơi quê hương...
Âm thầm con rơi lệ,
Lòng con luôn nhớ thương!!
  NM


Rằm tháng giêng 2018 
         Mới Tết đây mà đã đến ngày rằm! Người ta thường nói "Tháng giêng là tháng ăn chơi " nhưng đối với tôi tháng giêng không chỉ là tháng ăn chơi mà là tháng của an lành và hạnh phúc....! Từ đêm 30, sáng mồng một cho đến ngày mùng năm hai cô cháu cùng gia đình có dịp đi viếng chùa và dạo cảnh ngắm Xuân, vì thật ra bây giờ ông bà cha mẹ không còn ai nữa, đây là thời gian hồi tưởng về những kỷ niệm đẹp của quá khứ, kính nhớ gia tiên đồng thời cầu an cho mọi người trong gia đình cùng bạn bè hiện tiền
         Như một chu kỳ không thay đổi, hai cô cháu ghé chùa cổ Hội Sơn trước, năm nay con đường vô chùa được tráng ciment sạch sẽ, chùa vẫn đãi tiệc buffet như thông lệ, khung cảnh thật đông vui và ấm áp. Buffet được bày biện trong sân sau của chùa, món ăn khá phong phú, bánh cuốn, bánh mì bì, bún riêu, bún măng, cơm thập cẩm, bánh xèo, bún xào, có cả nước rau má và chè....Khách thập phương thuê xe du lịch đến viếng Phật, tham quan cảnh thiên nhiên và thưởng thức món ăn ngon! Phật tử chùa Hội Sơn thật hiếu khách phục vụ luôn tay và họ cũng thường hãnh diện khoe rằng chỉ có chùa Hội Sơn là nấu món chay ngon nhất và đa dạng nhất ! Tuy nhiên chùa vẫn còn nhiều Phật sự cần hoàn tất vì thế mà không chụp hình lưu lại...
 
         Gần chùa cổ Hội Sơn là chùa Bửu Long, phong cảnh đẹp đẽ đông vui, vì chùa đẹp cho nên khách viếng phương xa rất đông, ngay từ cổng chùa đã có một nhóm thiếu nữ mặc áo dài cầm hoa chụp ảnh, cười nói tíu tít, gia đình và Phật tử các tỉnh cũng rất nhiều...
         Ảnh chùa Bửu Long quá nhiều cho nên khi ngồi ở băng đá nghỉ chân tôi chỉ chụp vội vài tấm trước mắt đồng thời là những góc ảnh yêu thích, thương nhất là hàng cây sứ đỏ thắm bên đường dẫn vào chùa,và cũng  thương ngôi nhà bằng gỗ khang trang trông thật mát mắt
         Năm nay sân chùa còn điểm xuyết thêm những bức tượng đá mỹ thuật khiến khung cảnh càng tăng thêm vẻ sinh động!
        Đây là con đường dẫn vào nhà ăn của chùa đối diện với ngôi nhà gỗ, những hôm chùa đãi khách chắc hẳn đông vui nhưng không ồn ào náo nhiệt như những ngôi chùa khác 
         Một ngôi chùa có kiến trúc đẹp với không gian yên tĩnh, nên thơ...!
        Hôm nay thật là vui, bước chân vào chùa Quảng Đức thì gặp ngay đội lân đang chuẩn bị chào sân....Ông địa và ông lân sau khi đi một vòng thì lạy cúi chào ba pho tượng Phật to lớn ngoài sân. Năm nay chắc hẳn là hên lắm đây, ai nấy cũng đều háo hức, người chụp ảnh, kẻ bế con trẻ lên cao để xem cho rõ, một số thanh niên thiếu nữ đi nối đuôi theo sau đám múa lân đến chào tượng Phật Quan Thế Âm rồi lại quay trở về múa dưới chân ba pho tượng Phật rồi mới chia tay
         Thời gian của đội lân múa không kéo dài, nhưng tất cả mọi người đều hào hứng vì đó là một niềm vui thật bất ngờ và cũng là điềm mang đến sự may mắn trong mùa Xuân mới
        Mọi người chăm chú ngắm nhìn từng động tác nhanh nhẹn và khéo léo của đội lân, vui với cái vui bất chợt cho nên quên mất mình vừa gặp cô em gái cũng đang đi chùa, đến lúc nhớ lại thì cô em cũng biến đâu mất tiêu rồi ?!
         Chùa Quảng Đức còn có một món ngon đặc biệt là món bún bò Huế chay thật độc đáo nhưng sa tế cũng thật là cay...Sân sau của chùa rất rộng sức chứa cũng khá nhiều, nhưng thật khó tìm được một chỗ để ngồi thưởng thức ! Chùa lại rất nhiệt tình chào mời... Vẫn còn tiếp tục đi nữa nhưng cũng phải thưởng thức món bún bò ở đây đã rồi mới yên tâm ...lên đường !
        Đây mới chỉ là nửa tháng đầu của mùa Xuân mà!!


Thứ Hai, 5 tháng 3, 2018

NTV 15 - Chùa Xá Lợi....bây giờ !

Thân tặng Thu Giang và các bạn Đệ Thất 6 GL

Lời Nguyện Đêm Nay

Cát Bụi Cuộc Đời 

   Tiếng chuông chiều mùng một Tết
   Trong hoàng hôn tiếng chuông chiều vang vọng,
  Nhắc nhở người chìm đắm cõi trầm luân...

    Thời chuông thôi thúc bâng khuâng,
    Giục người tỉnh thức như gần như xa...
 Quẩn quanh trong cõi ta bà,
 Nhớ người xưa đã một thời phong lưu
 Giờ chừ đỗ bến hoang vu,
Hay còn phiêu lãng thiên thu chốn nào ?
 Thương thay một kiếp xôn xao,
   Cuối đời chen chúc với bao đoạ đày !!
 Sen vàng một đoá trên tay,
   Xin người cứu độ đắng cay cuộc đời...
NM 
Chùa Xá Lợi....bây giờ !

           Trước Tết, hàng ngày tôi vẫn có dịp đi ngang qua chùa Xá Lợi, nhìn thấy chùa đang sữa chữa....Rồi lại thấy hai cây "Bò cạp vàng" ở góc sân bên phải được bỏ đi khiến lòng tự nhiên buồn buồn tiếc nuối vì đã có lần kêu cháu dừng xe chạy vô chùa lượm những trái rụng lấy hột đem gieo dưới chân mộ phần của ba, phải tới 4 năm cây mới ra hoa, và vỏn vẹn chỉ nở hai mùa hoa thì cây bị sâu tàn phá !....
          Và cứ thế hàng mấy tháng, cho đến khi gần Tết bỗng chợt nhận ra tượng Quan Âm xuất hiện ngay góc phải của sân chùa, tuy rằng nơi đây cũng có cửa, nhưng thoạt nhìn có cảm giác như rộng mở  thật đẹp và uy nghi....!
          Tượng Phật màu trắng được đặt ngay góc đường bà Huyện Thanh Quan và sư Thiện Chiếu. Nếu ta đứng từ bên kia lề đường của trường GL, ta có thể nhìn thấy cảnh quang trọn vẹn hơn, ta có thể chiêm ngưỡng nét trang nghiêm của Đức Quan Âm và nhìn rõ được vẻ rực rỡ của chánh điện chùa Xá Lợi trong buổi chiều tà ! Chắc hẳn không phải là một sự sắp đặt ngẫu nhiên, bởi vì đây cũng là góc của đường Bà Huyện Thanh Quan và đường Sư Thiện Chiếu! Bên đây đường là chùa, bên kia là trường học, ngoài tiếng xe qua lại và giờ học sinh tan trường, còn lại không gian rất yên tịnh....Một không gian êm đềm và gần gũi của bảy năm trung học, của tuổi thơ và tuổi hoa niên !
          Có lẻ sự yên tịnh trang nghiêm nhưng thân thuộc của ngôi chùa đã làm cho đại đa số nữ sinh Gia Long có một dáng vẻ thuỳ mị và ôn nhu, một tâm hồn sâu lắng trước biển đời dâu bể !! Đa số nữ sinh GL ngày đó yêu chùa không khác gì yêu ngôi trường thân yêu của mình ! Và chắc chắn rằng trong album ngày còn đi học bất cứ nữ sinh Gia Long nào cũng có ít nhất một tấm ảnh chụp cùng bạn bè trong sân chùa Xá lợi
          Hai năm nay do hoàn cảnh thực tế, tôi không đến viếng chùa Xá Lợi ngay sáng mùng một, mà đổi lại hai cô cháu đi viếng chùa vào buổi chiều ngày mùng một...Khoảng thời gian hoàng hôn của chiều mùng một Tết thật thoải mái và dễ chịu, xe cộ ít đi rất nhiều vì không còn giờ tan sở, tan trường và dân tạm cư thành phố cũng đã về quê ăn Tết, được chạy xe giữa buổi chiều mát không hanh nắng và không đầy mùi khói xe làm cho người trở nên nhẹ nhàng, thanh thản thật đúng là ....Tôi ơi, mùa Xuân đến rồi đó !!
          Từ cổng chánh đi thẳng vào Thiền đường đã được mở rộng hơn, hai bên được trang trí những bức tượng nhỏ màu trắng, hình ảnh bé xinh của chú tiểu nhỏ, người thì đọc sách, kẻ chống càm, những hình tượng nầy được đặt giữa những khóm hoa lá trông thật vui mắt đáng yêu

          Phía bên trái ngay sát góc tường là một tiểu cảnh nhỏ có tượng bán thân của ông Mai Thọ Truyền, tức cư sĩ Chánh Trí, người có công cất lên chùa Xá Lợi đồng thời quảng bá tư tưởng Phật giáo trở nên phổ biến và rộng lớn, người đã sáng lập Hội Phật học được lưu truyền cho đến bây giờ...

Cây mai màu trắng năm nay không đầy hoa như mọi năm nhưng dưới ánh hoàng hôn cây mai trắng trở thành một hình ảnh dịu dàng thân quen
           Sau khi dạo một vòng nhìn khuôn mặt mới của chùa Xá Lợi, tôi lại trở vào sân sau của chùa bái lạy tượng Quan Âm nhỏ được đặt ở đó, đặc điểm đáng ghi nhớ là nơi đây lúc nào cũng đông người đến cúng vái, hoa quả, đèn hương luôn toả sáng !
          Cuối cùng là lên chánh điện, nơi đây vẫn như cũ và không hề thay đổi, một khung cảnh thật gần gũi và không hiểu tại sao mỗi khi vào đây chiêm ngưỡng Đức Phật tôi luôn cảm nhận một sự êm đềm tĩnh lặng, ngay cả không gian cùng các vị Phật tử ai cũng cho tôi một cảm giác thân quen cho dù tôi chưa hề biết một ai...
          Những năm trước đây, ngoài thời gian còn đi học thì khoảng thời gian sau khi ba tôi mất đi hai cô cháu thường đến chùa đọc kinh vào những hôm trời không mưa, được ngồi ngoài sân cũng thoải mái và dễ chịu....Những buổi tối mưa dầm chùa thanh vắng hơn nhưng êm đềm tĩnh lặng ! Bây giờ thì không biết bao giờ được trở lại cảm giác thanh thản của những ngày xưa cũ đó, thoắt một cái mà đã trên hai mươi năm trôi qua...!
           Hôm nay là chiều mùng một Tết cho nên Phật tử đến đọc kinh tương đối vắng, ngược lại khách đi viếng chùa lại đông, tôi cảm thấy yêu thích sự yên tĩnh nầy , mùi hương cũa nhang lan toả trong không gian thật ấm áp đượm đầy không khí của mùa Xuân nơi cảnh Phật
          Trời đã bắt đầu tối, từ trên cao ngoài sân chánh điện nhìn xuống sân với cảnh quang mới tôi có cảm nhận sân rộng ra hơn, khang trang và đẹp hơn, nhưng sao vẫn thấy yêu và nhớ khoảng sân chùa thân quen của những ngày còn đi học !
          Điểm đặc biệt không thay đổi của chùa Xá Lợi là người ăn xin thật nhiều, trẻ khuyết tật, người mù, người già, có người bán vé số có người không...Trong khi nhưng chùa khác bây giờ không còn một bóng người ăn xin nào...Hai bên lối đi vào, hai bên thềm tượng Quan Thế Âm, hai bên cầu thang dẫn lên chánh điện....
        Trong ánh hoàng hôn nhá nhem, tôi lại tưởng nhớ đến hình ảnh của Dì Ba, một người dì bà con, một người đàn bà đẹp giàu có một thời cũng đã từng ngồi chen chúc ăn mày cửa Phật nơi đây !!
          Đêm đến trên con đường nhỏ bên hông chùa Xá Lợi mang tên sư Thiện Chiếu phía bên kia đường là hàng loạt nhà hàng, quán nhậu rực sáng ánh đèn màu... Giờ nầy cũng là giờ thực khách tấp nập
         Đâu còn đâu những căn nhà xinh xắn với hàng bông giấy rực rỡ đủ màu dưới ánh nắng trưa giờ tan học ?