Bước chân Kinh hành
Những bước chân kinh hành,
Nhẹ gót giữa thiên nhiên...
Gột rửa bao ưu phiền,
Nguyện tâm về cõi Tịnh ?!
Ngoài kia đời giông tố,
Nghiệp đã giải xong chưa...?
Cố tránh chuyện nắng mưa ?
Chờ thuyền Từ cập bến ...
Chuyên tu không lơ đễnh,
Tâm chẳng chút hoang mang...
Giơ tay đón sen vàng,
Thoắt ta về bến Ngộ !
NM
Viếng Thiền viện Phước Sơn ( chùa Đồi Lá Giang)
Sau
khi chia tay từ giã sư cô chùa Phước Huệ ra về, Ti hỏi có muốn đi ra
Long Hải chơi không, lâu rồi không ngồi trên xe gắn máy đi xa cho nên từ
chối, vã lại bây giờ là tháng 3 dương lịch có lẽ hoa đào đã qua mùa
rồi, gọi là đào vì hoa có màu hồng nở thành chùm rất đẹp trông giống như
hoa Anh đào của Nhật, nhưng đó là giống hoa Osaka (bò cạp), hoa cũng nở
vào khoảng cuối mùa Đông và đầu Xuân,
Ti
đề nghi hay là mình đi thăm Thiền viện Phước Sơn, chùa nằm trên đường
đi từ chùa Phước Huệ về SG nhưng thuộc xã Phước Tân tỉnh Đồng Nai, đi từ
quốc lộ 51 vào chừng vài cây số, Ti nói mình đã đến đó một lần lúc chùa
còn đang xây dựng, bây giờ xem trên Youtube thì thấy chùa đã hoàn thiện
rồi, không gian chùa rất rộng lớn và có rất nhiều tượng Phật đi kinh
hành giống như ngôi chùa ở Trà Vinh mà hai cô cháu đã từng ghé đụt mưa,
mình rất yêu thích ngôi chùa nầy, yêu vẻ mộc mạc dân dã chung quanh
chùa, nhớ hoài hình ảnh cây me nhỏ nở hoa đung đưa trong gió, tiếc là
chùa tên tiếng Miên cho nên không nhớ chỉ nhớ chùa nằm cạnh con đường đi
từ biển Ba Động về Sài gòn vì thế mà hưởng ứng liền....
Ti
biết đường nhưng vẫn nhờ Google hướng dẫn, con đường từ quốc lộ rẻ vào
chùa tuy là con đường xã nhưng xe cộ nườm nượp và toàn là xe tãi hay
xe hàng chuyên vận chuyển hàng hóa đi ra miền Trung và miền Bắc, vì xe
lớn nhiều nên phải chạy chậm và cẩn thận hơn, vỉ thế mới nhìn thấy được
những cột mốc ghi khoảng cách cây số từ Đông Nai đi về Bắc, đi Trung...
Con
đường vẫn còn gập ghềnh vì xe lớn và cũng vì tráng chưa kỹ cho nên khá
nhiều bụi, từ đường lớn đi vào trong hai bên có những con đường nhỏ nhà
cửa làng xóm khá yên tĩnh và thỉnh thoảng lại có bảng tên chỉ vào chùa
sâu bên trong...nhưng có lẻ chùa Phước Sơn là chùa lớn nhất nằm cạnh bên
con đường lớn
Đi
từ xa đã thấy khuôn viên chùa rất rộng, đặc biệt có các pho tượng bao
bọc chung quanh, còn có một số như khuôn đúc để sẵn có lẻ chờ đặt thêm
tượng. Chùa nằm trên đồi cao cho nên khi ngước nhìn lên cảnh vật càng
thêm uy nghi tuy nhiên khi xe chạy vào trong sân chùa mới thấy chùa càng
rộng hơn, nhiều tượng Phật xếp thành hàng dài làm cho cảnh chùa bớt
lạnh lẻo, nói với Ti nếu gọi Thiền viện thì chắc là chùa của giáo phái
Nam Tông khất sĩ vì tất cả các pho tượng đều ôm bình bát trong tư thế đi
khất thực, tượng được đặt rải rác nhiều nơi và thành từng đoàn rất đông
!
Lúc
vào trong sân chỉ cho Ti thấy có một vị sư đang ôm bình bát đi xen vào
hàng các pho tượng, vì tượng và người gần bằng nhau nên phải nhìn kỹ
mới thấy rõ, chắc sư đang "nhập đoàn tăng sĩ" vì giờ nầy đã gần trưa rồi
!!
Hai
cô cháu khá choáng vì không gian rộng lớn của chùa, tuy chùa xây không
to lớn vĩ đại nhưng uy nghi và ngăn nắp, chánh điện rất đẹp, phía trước
có hai tượng Phật vàng và tượng Phật ngọc, ngoài ra còn có đầy đủ tất cả
Thiền đường ,
chánh điện, nhà khách, nhà Từ thiện, Bệnh xá, nhà ăn.....nằm trên con đường Hạnh phúc
Nơi
đây chia ra hai quần thể dành cho Tăng và Ni tu tập, các căn phòng nhỏ
gọi là cốc ở xa phía sau gần Chánh điện thì dành cho Tăng, còn tập thể
các cốc dành cho ni thì nằm trên con đường Hạnh Phúc, từ ngoài vào cốc
của ni bên tay trái và đối diện bên phải là tất cả những sinh hoạt chung
dành phục vụ cho cộng đồng, xen vào có những ngôi nhà lớn có gác đầy đủ
phương tiên như nhà thường dân, có cả khách và thân nhân đến chơi và ở
lại
Cái
chân hãy còn đau tuy đã bớt nhưng ham vui đi tìm cái lạ trên con đường
Hạnh phúc, đây là con đường đổ dốc cho nên khi đi thì dễ, mà khi về mỏi
...chân hèn gì mà Ti ngồi dưới gốc cây trên cao chờ đợi, chưa đến điểm
cuối con đườngchợt nhớ quay lại thì đã chồn chân !!
Nhờ
vậy mà ghi hình được những ngôi nhà ở hai bên con đường Hạnh Phúc?! Có
những cốc khóa của bên ngoài, có cốc có người ở, đa phần là người lớn
tuổi, phòng mở cửa lén nhìn vào thì thấy một không gian rất là chất chội
vì phòng tương đối nhỏ các ni nấu ăn, giặt giủ đều ở bên ngoài kế bên
vách, một bà cụ cũng không lớn tuổi mấy thấy mình bà chào mà tay run run, bà đang nấu ăn dĩ nhiên không khá giả, ở một mình khác với căn nhà
lầu thoáng đảng tiện nghi bên kia con.đường Hạnh phúc Bất giác chạnh
lòng, cùng một khuôn viên chùa, cùng nghe kinh kệ, nhưng ẩm thực khác
nhau, sinh hoạt không giống nhau, con đường mang tên Hạnh phúc ở đây có
thực sự mang đến hạnh phúc cho tất cả mọi người bình đẳng giống nhau
không ?!
Chân
đã mỏi, gối muốn...ê ẩm đình công nên về thôi !!Trên đường trở ra về
ngay góc bên tay phải là chùa Kỳ Quang 2 nhỏ và đơn sơ hơn chùa Kỳ
Quang1 rất nhiều chắc ở đây không biết có nuôi trẻ như chùa lớn ở Gò Vấp
không, cũng quá ngọ rồi nên về thôi, hai bên đường trông thật là buồn
có nhiều nhà hàng đóng cửa, nhiều nhà cho thuê treo bảng đang chờ
khách....Covid vẫn còn đó, hình ảnh vị ni tay run run nấu ăn một mình
bên ngoài cái cốc nhỏ xíu trên con đường Hạnh Phúc tương lai sẽ như thế
nào nhỉ, ý nghĩ đó cứ vẩn vơ trong tâm trí mình, vào đất Phật ở trên con
đường Hạnh Phúc là sẽ được phúc chăng ?
NM Phan thị Ngọc Diệp
Một Ngày Như Ý (P2-2022)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét