Thứ Hai, 1 tháng 6, 2020

NTV 46 - Biển Tân Thành, một ngày vui và ý nghĩa


Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui 

(Hồ Trung Dũng )

Những giọt nước trong lành,
Thể hiện tâm từ bi,
Yêu người và kính Phật...
Giữa cõi đời sân si
NM
Biển Tân Thành, một ngày vui và ý nghĩa
Bây giờ thì có thể đi một mạch ra biển rồi, có một chút háo hức vì không biết hôm nay thuỷ triều lên hay xuống ? Mấy lần đi gần đây hai cô cháu toàn gặp nước ròng, mãi tới gần trưa nước mới lấp xấp che lấp lớp bùn cát của đám ruộng nghêu gần bờ, và hôm nay cũng vậy nhưng gió mát vẫn có cho nên rất thoải mái dễ chịu !
Lúc Ti chạy vào bãi gởi xe thì thấy khoảng đất trống phía ngoài hàng rào đã có mấy chiếc xe hơi lớn và lố nhố người. Vì không quan tâm cho nên hai cô cháu cứ đi thẳng ra dãy quán gần biển, hơi thất vọng vì lại nhằm ngày biển cạn, nhưng cũng thấy biển sinh động hơn vì trong quán đã có mấy bàn khách đang chuyện trò rôm rả đầy ắp tiếng cười ...
Hai cô cháu tận hưởng luồng gió mát nhẹ từ xa thổi vào, có một phụ nữ dáng cao cao mặc bộ đồ đen quàng khăn quanh cổ, cô khá xinh đẹp và nhanh nhẹn, có lẻ thấy hai cô cháu chụp hình cảnh biển cho nên cô lại gần nhờ Ti hướng dẫn quay clip, lưu và phát như thế nào....Ti cũng vui vẻ hướng dẫn, có lẻ trình độ của cô bằng trình độ của mình cho nên cô phải hỏi đi hỏi lại !!
\
Mấy bàn phía bên kia thật vui mọi người có vẻ hào hứng dù biển ít gió và ....không có sóng ! Vì quán khá dài nên có vài vị đi dạo ngay trong khoảng trống của quán, đa phần đều lớn tuổi chỉ vài ba người là còn trẻ, Ti nói đây có lẻ là người miền Tây nên nhìn rất vui vẻ và thiện cảm, mình lại nói chắc người ta cùng nhau họp mặt đi du lịch giống như lớp của mình họp mặt cũng tha hồ nói cười tâm sự



Không hiểu sao mình lại muốn chụp hình nhóm người nầy vì không khí vui vẻ dễ thương của nhóm, khi đến bàn gần nhất nghe ý muốn của mình thì họ vui vẻ bằng lòng liền, sau màn giao lưu tuổi tác quê quán được biết các cô lớn tuổi cũng suýt soát bằng mình khen mình "giỏi" quá và hỏi mình có phải đi trong phái đoàn cấp nước ngọt phía trên kia không, mình nói không chỉ muốn ghi hình để viết bài đăng lên FB cho vui thôi,và hỏi lại một lần nữa có gì trở ngại không, mọi người rất hào hứng cho biết cả nhóm đang đi từ thiện cấp nước ngọt cho dân nghèo ven biển Tân Thành ngoài kia !!
Mình phỏng vấn liền thì biết đây là nhóm người từ Thốt Nốt Chợ Mới Long Xuyên thuê hai xe bồn chở nước ngọt về Gò Công cung cấp cho hộ nghèo, mỗi xe chở khoảng 40.000 lít với giá 3T500/xe, về đây lại thấy quá khô hạn, rạch, ao hồ cạn khô người ta có thể đi bộ dưới lòng kênh rộng, (cả hai cô cháu cùng nhìn thấy điều nầy), các vị cho biết sẽ đi thêm vài chuyến nữa...!!

Thật là vui và xúc động cho cả hai bên, có một chú trung niên mặc bộ bà ba màu nâu nhạt ngồi chăm chú nghe nét mặt rất hiền hoà thiện cảm...Việc cấp nước gần xong, mọi người gọi nhau ra ăn cơm trong khi chờ đợi công việc hoàn tất
Thầm nghĩ đây là một cơ duyên đầy ý nghĩa cho nên cũng vội đi theo họ, không ngờ vị trung niên đó cũng đi theo bên cạnh, anh cho biết đây là phái đoàn Phật Giáo Hoà Hảo thuộc huyện Thốt Nốt tỉnh Cần Thơ, anh nói nếu tôi có đăng lên FB thì cả đoàn rất vui vì cũng muốn phổ biến cho xã hội biết và khuyến khích mọi ngừơi cùng chung tay góp sức trong mùa khô hạn nầy,và anh hướng dẫn KC chụp những góc cạnh như ý..
Trước khi quay về quán KC mời anh đứng gần bên chiếc xe bồn chụp riêng cho anh một tấm kỹ niệm, anh vui vẻ hưởng ứng liền, vì vội vả quay về quán nói với Ti chụp hay quay clip thêm cho chắc ăn nên quên hỏi tên anh, có lẻ đây là người trong giáo hội hướng dẫn phái đoàn đi từ thiện
Về nhà đã hai ngày nhưng vẫn chưa hoàn tất được phóng sự nầy, có lẻ phải viết hai lần, một lần chia sẻ theo ngẫu hứng của mình, và viết riêng một bài khác tìm địa chỉ của Giáo hội và chuyển cho mọi người xem việc làm hữu ích và đầy ý nghĩa nầy

Thứ Năm, 12 tháng 3, 2020

NTV 45 - Thiền viện Trúc Lâm Phương Nam


Ngắm giọt mưa rơi,
Mưa rơi trong tĩnh thức,
Không buồn, không chơi vơi...
Đưa tâm về nguồn cội,
Xoá nỗi đau trong đời !
Lặng nhìn từng giọt mưa rơi,
Lắng nghe chuông gió thảnh thơi tâm hồn ...
NM
Thiền viện Trúc Lâm Phương Nam,
Thiền viện Trúc Lâm Phương Nam là tên gọi của Thiền viện Trúc Lâm Cần Thơ
Sau khi ghé thăm bà con của Ti, thăm chị bạn Sư Phạm ở Cần Thơ, Ti sưu tầm trên Google một loạt địa danh "nổi cộm" nhất của Cần Thơ, cuối cùng hai cô cháu đồng ý sẽ viếng nhà cổ họ Dương trước, sau đó là Thiền viện Phương Nam
Trời đang nắng chang chang thế mà bỗng dưng muốn đổ mưa, vừa ra khỏi nhà cổ thì có mưa bụi lâm râm nhưng hai cô cháu vẫn chưa mặc áo mưa, đã gần trưa nên ghé trên đường đi mua một số món "ăn vặt" khá hấp dẫn như bánh tằm bì, bánh mặn, bánh lá, bánh giò...cứ mỗi thứ hai cái. Chỗ bán bánh là một gian nhà nhỏ trên đường đi đến Thiền viện, trên chiếc bàn lớn người ta chưng đủ các món bánh miền Nam trong từng cái khay nhỏ giống như gian hàng bánh buffet....Trời dịu mát mưa lâm râm lại vừa đúng cữ trưa nên đói bụng muốn ăn liền...nhưng phải đến Thiền viện trú mưa và tìm chỗ vắng để ăn vì tất cả đều là món mặn !!
Quả là một Thiền viện đẹp và rộng lớn, dù cái đói đang cồn cào nhưng Ti vẫn say mê chụp, thích nhất là hàng tượng của chư vị La Hán được chạm trổ bằng đá trắng trông thật công phu và rất mỹ thuật... Mưa lại ập xuống rồi, tạm ngưng tìm chỗ ăn rồi mới chụp ảnh tiếp ! 
Ăn xong thì mưa cũng vừa tạnh, nước mưa làm cho cảnh chùa thêm tươi mát, nước mưa cũng làm cho tiểu cảnh thêm Thiền hơn...Cả hai cô cháu đều ghi lại hình viên đá trên hồ, có lẻ hình nhiều quá không đủ chỗ nó lẫn đâu mất rồi mà tìm hoài không thấy hình nầy thật là tiếc
 
Mưa lại tiếp tục lác đác, lười quá nên ngồi trong nhà thuỷ tạ chờ Ti len lỏi đi khắp nơi chụp ảnh, ngắm nhìn những giọt mưa tí tách rơi qua lá dừa, rơi xuống ao súng, ao sen, hay mưa rơi trên các bức tượng trong vườn Lâm Tì Ni sao thấy mát mẻ,  thanh thản nhất là được nghe tiếng chuông gió lao xao trong không gian yên ắng
Không hiểu sao mình thường thích quang cảnh các Thiền viện nhất, có lẽ vì có nhiều cây cỏ xanh tươi, tiếng chuông gió ngân vang trong không gian tĩnh lặng, nhất là tất cả Thiền viện đều không có độ cao chót vót cho nên cảm tưởng Phật thật gần gũi...
Mưa tạnh rồi về thôi nhưng vẫn còn lưu luyến vì chưa đi hết khuôn viên rộng lớn của Thiền viện Phương Nam !!Lại phải hẹn lần sau nữa rồi
Những ánh nước lung linh,
Soi rọi bao bóng hình...
Bồ tát còn nhân ảnh,
Nào khác chi chúng sinh ?
 
Trên cao tiếng chuông gió,
Lay động giữa thinh không...
Xua tan bao tĩnh lặng,
Giữa cõi đời mênh mông !!
 
Người đi trong vô thức,
Người say giấc ngủ nồng...
Nào ai người đốn ngộ,
Ai chờ thuyền qua sông?
Hòa Hải  (NM PTND)
(Một ngày Như Ý)